“Cứ gọi ta là phụ hoàng không cần gọi hoàng thượng, ngươi bây giờ đã là vương phi của Thạc nhi cũng xem là người trong hoàng tộc rồi”
“Nhi thần tuân chỉ”
“Gần đây Thạc nhi sẽ phải ra ngoài xử lí nhiều việc, Hàn Mẫn ngươi ở vương phủ quản xuyến mọi thứ và thường xuyên vào cung thăm Ngọc phi nương nương, ta cho phép” Hàn Mẫn quay sang nhìn Trình Minb Thạc hắn sắp phải đi đâu tại sao y không hề hay biết gì vậy
“Vốn dĩ nhi thần muốn xin phụ hoàng cho vương phi có thể cùng đi với nhi thần không biết ý phụ hoàng thế nào”
“Nếu vương phi cũng đi thì chuyện trong vương phủ ai sẽ lo liệu, Thạc nhi vương phủ nhất định phải có người ở lại lo liệu” như hiểu ý Trình Minh Thạc chính là lo lắng cho Hàn Mẫn nhưng lần này hoàng đế chính là giao một việc vô cùng quan trọng cho hắn nếu như chuyện không thành thì ở đây Hàn Mẫn cũng sẽ lo liệu được
“Vương gia người cứ yên tâm đi làm việc phụ hoàng giao phó, ta ở vương phủ có thể lo liệu được” mặc dù không biết hoàng thượng đã giao nhiệm vụ gì cho hắn nhưng nếu việc y ở lại vương phủ có thể giúp được hắn y đồng y ở lại đây
“Được rồi cứ quyết định như vậy, Ngọc phi nàng hãy cho người mang thức ăn lên đã lâu ta cùng nàng và Thạc nhi chưa dùng bữa cùng nhau, nay còn có cả vương phi của Thạc nhi chúng ta cùng dùng bữa hôm nay ta sẽ ở lại cung của nàng”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-no-nguoi-mot-kiep-tra-nguoi-mot-doi/2655736/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.