Ông trời thật sự có mắt
Sau đại hôn ở Thịnh Hà quốc, Hàn Mẫn và Trình Minh Thạc trở về Thuận An quốc
Lúc này Hàn Châu mang thai đã hơn tám tháng sắp có dấu hiệu sinh và đúng như dự đoán Hàn Châu đã sinh hạ hai tiểu hài tử một tiểu hài tử là nam một tiểu hài tử là song nhi
Kim Tuấn Hạo vui mừng liền mở tiệc còn chuẩn bị nào là hỷ phục sính lễ chuẩn bị rước Hàn Châu về vinh
Hai tháng sau
Hàn Mẫn nhìn Hàn Châu hạnh phúc mà vui mừng
Hai tiểu hoàng tử lớn lên cũng rất nhanh mới đây đã có thể đi được mặt dù là chập chững nhưng vẫn rất vững, còn sớm hơn trẻ con bình thường đã biết gọi cha
Hàn Mẫn nhìn hai hài tử đang chập chững chạy theo Bạch Á cùng Tố My mà không khỏi phì cười, Bạch Viên vẫn ở bên cạnh hầu hạ bảo là chưa muốn sớm cùng Lý Nguyên thành thân
Trình Minh Thạc sau khi bãi triều liền trở về tẩm cung
“Mẫn nhi có nhớ ta không”
Hàn Mẫn phì cười, Trình Minh Thạc lại nói cái gì nữa không biết
“Người không phê duyệt tấu chương đến đây làm gì”
“Đến thăm hài tử cùng Mẫn nhi”
“Nếu rãnh rồi như vậy người mau nói Lý Nguyên mang sính lễ đến đón Bạch Viên đi đi, ta bắt đầu chán y rồi”
Bạch Viên tròn mắt, chủ nhân hắn lại làm sai gì sao, sao lại đột nhiên muốn đuổi hắn đi nữa vậy chứ, hắn còn muốn bảo vệ người a
“Nhắc mới nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-no-nguoi-mot-kiep-tra-nguoi-mot-doi/2655628/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.