Chương trước
Chương sau
Có Những Chuyện Đã Là Ý Trời + Bạch Viên gả đi a

Một đêm mất ngủ, ngày hôm sau Hàn Mẫn đến chỗ của Trình Minh Thạc

“Mẫn nhi sao ngươi không nghỉ ngơi đến đăng làm gì”

Trình Minh Thạc liền ngưng bút sau đó bước đến chỗ Hàn Mẫn

“Ta không sao, thái y bảo sức khoẻ đã tốt có thể đi lại, ta vốn là muốn đền tìm người xem đã phê duyệt tấu chương xong chưa chúng ta cùng đi thăm hoàng nhi”

“Đêm qua ngươi không ngủ sau, sau mắt lại sưng như vậy”

Hàn Mẫn gật đầu, đên qua y ngủ không được

“Hoàng thượng ta quyết định rồi, tứ công chúa tròn tháng sẽ đưa nó đến Thịnh Hà quốc, từ nay….”

Trình Minh Thạc liền sững sờ, Hàn Mẫn là đang nói gì vậy

“Mẫn nhi không phải chúng ta đã nói đợi tứ công chúa lớn một chút mới đưa nuôi dưỡng ở Thịnh Hà quốc, qua lại giữa hai nước sao”

“Hoàng thượng ta nghĩ kỹ rồi, dù gì đó cũng là Y Linh đầu thai cũng nên đưa trả lại cho hai người họ”

“Mẫn nhi ngươi nỡ đem hài tử mình đi sao”

Trình Minh Thạc nhìn Hàn Mẫn, trong mắt rõ ràng là không nỡ

“Ta không nỡ nhưng mà như vậy là tốt nhất”

Trình Minh Thạc thở dài

“ Được rồi nếu Mẫn nhi đã nói vậy, ta cũng không thể ngăn cản nhưng công chúa nhất định phải tên là Trình Y Linh, như vậy mới có thể đưa đi”

Hàn Mẫn gật đầu y đã nói qua với Tống Kỳ Nam hắn cũng đồng ý

“Hoàng thượng chúng ta đến thăm hoàng nhi đi”

Trình Minh Thạc gật đầu bồi Hàn Mẫn đến đông cung

Lúc này nhũ mẫu đang chăm sóc hai vị tiểu công chúa, còn hai vị tiểu hoàng tử thì đang chơi đùa với Phong Ảnh và Phong Vinh

“Hoàng thượng, nam hậu”

Thấy hai người đến mọi người liền hành lễ, hai vị hoàng tử thấy phụ thân và phụ hoàng liền chạy đến

“Phụ hoàng”

“Phụ thân”

“Bế bế”

Sau đó liền đưa tay ra biểu thị muốn được bế, Trình Minh Thạc cười hai tay bế hai đứa lên thơm thơm

Hàn Mẫn cũng mỉm cười, y nhận ra hai đứa trẻ rất thích bám lấy Trình Minh Thạc thì phải

“Phụ thân”

“Thơm”

Hàn Tuấn đưa tay ra Hàn Mẫn liền bế bé thơm thơm

Hai đứa liền cười tít mắt, bế hai hài tử vào bên trong, nhũ mẫu bảo hai vị công chúa đã ngủ sai, Hàn Mẫn ngắm nhìn không thôi nhất là tứ công chúa

“Mẫn nhi tứ công chúa đã tên là Y Linh, vậy tam công chúa tên là gì”

“Ta vẫn chưa nghĩ ra”

“Hay là tên là Trình Như An đi”

Hàn Mẫnn gật đầu, Như An nghe rất hay

Thế là một tháng sau đầy tháng hai vị tiểu công chúa Trình Như An và Trình Y Linh

Tối đêm đó

Hoàng đế Thịnh Hà quốc chính tay đến ôm lấy Y Linh đi, Hàn Mẫn mặc dù không nỡ nhưng cũng để người mang đi mà nhìn theo tiết nuối

Quả thật đúng như Tống Kỳ Nam nói, Y Linh trở về Thịnh Hà quốc liền khoẻ mạnh, Hàn Mẫn nhớ trước đó mấy ngày hài tử liền phát sốt đến thái y cũng không biết phải làm thế nào, đến khi mời Hàn Châu vào cung một chiến tình hình mới tạm ổn lại

Hàn Mẫn gần đây cũng bận bịu nhiều việc cùng với Trình Minh Thạc chia sẻ việc nước, cũng như chuẩn bị lễ vật hồi môn cho Bạch Viên

Bạch Viên sau năm lần bảy lượt trốn tránh lời cầu thân ủa Lý Nguyên cũng gật đầu chấp nhận, hoàng thượng liền ban hôn cho hai người chọn một ngày lành tố nhất thành hôn

Bạch Viên thì liên tục bị huynh đệ Phong Ảnh và huynh đệ Bạch Minh chọc ghẹo là tướng quân phu nhân, cả ngày hể nghe đến câu đó liền sẽ nghe theo tiếng thét do Bạch Viên noiir giận mà đánh bọn họ

Hàn Mẫn lắc đầu thật hết muốn nói nổi, thêm vào đó Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn ngày càng trở thành hai tiểu bá vương trong cung, từ lúc có thể vững mà chạy thì hoàng cung một ngày cũng không yên ổn được, mà hai đứa trẻ này chỉ sợ duy nhất Trình Minh Thạc, y cho dù có hét bọn chúng cũng như tai này qua tai kia bay mất tiêu cũng may tiểu công chúa Trình Như An ngược lại còn nhỏ cho nên cũng không quấy phá quá nhiều

Hàn Mẫn vẫn là nhớ nhung đến tứ công chúa nhỏ Y Linh mặc dù thư đều được gửi đến đều đặn nhưng Hàn Mẫn vẫn là nhớ nhung tiểu công chúa nhỏ

Bạch Viên lúc này sao khi tẩn cho Bạch Minh một trận cũng đi vào

“Chủ nhân”

“Ngươi đến đây, hỷ phục ta cho người chuẩn bị mau đến nhìn xem”

Bạch Viên khóc không ra nước mắt chủ nhân cứ muốn gả hắn đi là sao chứ

“Đây là ta căn dặn phủ nội vụ làm cho ngươi nhất định không được sơ sài người theo ta lâu như vậy mà”

“Chủ nhân ta đi rồi người phải bảo trọng a”

Hàn Mẫn phì cười, phủ tướng quân của Lý Nguyên nằm ở gần hoàng cung, cứ như sẽ không bao giờ gặp lại vậy, y giờ mới biết Bạch Viên thế mà sướt mướt như vậy

Nhưng mà nói gì thì nói Bạch Viên theo hắn như vậy đột nhiên không bên cạnh sẽ có chút không quen thuộc

“Được rồi được rồi hằng ngày nếu rãnh rỗi cứ vào cung chơi với hai vị hoàng tử và trò chuyện cùng ta”

Bạch Viên gật đầu sau đó nhìn hỷ phục, hắn còn cho rằng hỷ phục của phủ nội vụ làm sẽ như bộ lễ phục nam hậu lần đó của Hàn Mẫn nhưng nhìn lại hỷ phục này rất đơn giản nhưng lại rất đẹp

“Đây là do ta đích thân sai bọn họ làm cho ra trò, Bạch Viên ngươi theo ta tính đến nay đã hơn mười năm rồi, thật vất vả cho ngươi, ta không có gì nhiều chỉ có vài thứ tặng ngươi, còn có nếu Lý Nguyên ức hiếp ngươi nói với ta ta lập tức đánh hắn, kêu cả hoàng thượng đánh hắn”

Bạch Viên đỡ trán, chủ nhân vài thứ của ngươi là như vậy sau ta nhận không nổi a, ba mảnh đất ở phía ngoại thành, còn có ba trăm lượng vàng chưa kể rất nhiều thứ quý giá, như vậy có phải xa hoa quá rồi không

Ba ngày sau phủ Lý tướng quân ngập tràn màu đỏ, hôn lễ do chính nam hậu chủ trì vô cùng linh đình, khắp kinh thành các cô nương khóc không ra nước mắt, thế là người các nàng thầm thương trộn nhớ Lý tướng quân thế mà thế mà lại lấy nam nhân khiến các nàng đau lòng hơn đó là nam nhân còn là người thân cận của nam hậu, bộ cái nước này nữ nhân như bọn họ không có giá bằng nam nhân hay sao
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.