Cảm thấy nàng đã say giấc, con rắn nhỏ lúc này mới biến lại thành một chàng trai cao lớn khôi ngô tuấn tú, toàn thân vận một bộ đồ đen, tóc dài mượt mà búi nửa đầu chỉ cài nhẹ một cây trâm gỗ đơn giản. Hắn tiến sát lại gần ngắm nhìn gương mặt Châu Giao, gương mặt nàng trái xoan, nước da trắng sứ đôi má ửng hồng.
- Là một con Giao long..
Búng tay một cái thổ địa hiện lên trong nháy mắt, đứng trước chắp tay cung kính với hắn:
- Thiên Phù thượng thần! Ngài cho gọi thần có việc gì ạ?
Thiên Phù Thượng thần vẫn chăm chú nhìn vào gương mặt Giao long khẽ hỏi:
- Ngươi có biết người này không?
Thổ địa bị gọi lên giữa đêm bỗng nhiên mắt mũi lèm nhèm phải dụi dụi mấy cái để nhìn cho kĩ vị tiểu thư trước mặt, đến lúc nhận ra là ai hắn mới thốt lên:
- Đây.. đây chẳng phải là giao long sao?
Rồi lại quay ra cung kính với Thượng thần:
- Bẩm Thượng thần, đây là chủ nhân của miếu này ạ.
- Chủ nhân?
- Dạ phải, chuyện là cách đây hơn chục năm, toàn bộ quanh vùng này mưa gió triền miên, khắp nơi ngập úng thối đất thối cát, dân trên cạn không trồng lúa kiếm ăn được, một số người xuôi dòng ra biển nhưng sóng to gió lớn đi cũng không xong. Cứ như vậy vài năm thì đến một ngày có người trông thấy Giao long xuất hiện ở cửa sông, ngay thời khắc đó trở đi sóng yên biển lặng, trời quang mây tạnh, người dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nhin-nang-tam-tu-rung-dong/3356529/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.