Châu Giao đi theo tên thư sinh kia đến một nhà trọ lúc trời vừa xẩm tối. Nhận thấy có người đi theo mình, hắn vừa vào phòng đã đóng sập cửa lại, thở một hơi dài yên tâm quay vào phòng thì nàng đã xuất hiện đứng ngay trước mặt khiến tên thư sinh hốt hoảng sợ hãi quỳ xuống cúi lạy, hai mắt nhắm nghiền không dám ngẩng lên. Nàng tiến đến trước mặt hắn giọng nói nhẹ nhàng:
- Ngươi đứng dậy đi, ta có chuyện muốn nói với ngươi.
Tên thư sinh dần ngẩng đầu lên, nhìn từ vạt váy người đối diện cho đến vùng thắt lưng hắn đã đoán chắc không phải người tầm thường nên không dám hành động khinh xuất, lắp bắp hỏi lại:
- Chuyện.. chuyện với ta sao?
Châu Giao khẽ gật đầu, tên thư sinh cũng từ từ mon men đứng dậy, chỉnh trang lại dáng đứng, chắp tay cung kính, nàng hỏi hắn:
- Ta nghe nói ngươi đã từng nhìn thấy giao long?
Bắt trúng được việc mà mình biết, gương mặt tên thư sinh sáng bừng lên, đầy vẻ tự hào trả lời:
- Dạ bẩm, việc này đúng là sự thật ạ.
- Ngươi.. trông thấy giao long trông như thế nào?
Vẫn vẻ tự hào đó hắn bắt đầu liếng thoắng một hồi:
- Lúc đó cũng rất lâu lắm rồi, từ hồi ta còn nhỏ, nhưng ta nhớ rất rõ là thân giao long nổi lên có màu xanh lục ánh vàng.. Đến giờ ta vẫn không thể ngờ được mình lại có thể may mắn đến như thế, vì ta nghe các cụ nói đó là cơ hội ngàn năm có một,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nhin-nang-tam-tu-rung-dong/3356530/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.