Tô Quân ngây người nấc lên một tiếng, thẫn thờ nhìn đáy chén trống không. 
"....Đây thực sự là rượu mạnh sao? Sao lại ngọt như vậy?" 
"Là rượu mạnh, cậu..." 
Chỉ thấy Tô Quân nắm chặt lấy cánh tay đang cầm ly rượu của hắn, cứ như thể nếu không uống được rượu cậu sẽ không buông ra. 
Có lẽ là do uống rượu nên gan cũng lớn hơn, nếu không tiểu Nguyệt Lão tuyệt đối không dám cùng hắn thân mật như vậy. 
Tô Quân ngẩng đầu cầu xin Lục Việt, trong đôi mắt phủ một tầng sương mù, xem ra là đã ngà ngà say rồi. 
"Tửu lượng của tôi rất tốt, một lần có thể uống hết một thùng rượu hoa quế. Tôi chỉ uống thêm một chén nhỏ nữa thôi, được không?" 
Lục Việt có chút đau đầu, không biết là kẻ nào đã đặt loại rượu mạnh một chén đã gục này lên bàn của hắn. 
Nếu uống thêm một chén nhỏ nữa, tiểu Nguyệt Lão này rất có thể sẽ ngã luôn xuống đất mất. 
Lục Việt nhìn Tô Quân, trong lòng thầm thở dài bất lực, rót thêm cho cậu một chén nhỏ nữa. 
Chỉ là lần này rượu rót ra không phải loại rượu mạnh kia mà là rượu hoa không có cồn. 
Tô Quân cầm chén ngọc trong tay, cẩn thận nhấp một ngụm, sau đó mặt đầy thất vọng nắm lấy cánh tay Lục Việt lắc lắc. 
"Lừa đảo, đây không phải loại rượu ban nãy." 
Tiểu Nguyệt Lão thực sự cũng có lúc không dễ bị lừa. 
Suy nghĩ một lúc, Lục Việt cũng rót một chút rượu vào trong chén cho Tô Quân. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nguyet-lao-khong-lam-nua/2433711/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.