Tay bị Lục Việt nắm chặt nhưng Tô Quân không dám đi song song với hắn, càng không dám nghĩ "nghi thức cổ xưa" trong lời hắn là cái gì.
Cậu chỉ dám lo lắng bất an đi theo Lục Việt giống như một chú cún bị chủ nhân dắt đi.
Cậu thật ra rất vui sướng nhưng cũng rất hốt hoảng.
Còn nhớ ngày trước, Trưởng Thiên Đình trong ngày đầu tiên xuất hiện trước mặt chúng tiên sau đại hôn cũng nắm chặt tay phu nhân bước qua cánh cửa của hội Bàn Đào.
Đây cũng được coi như là một hình thức công bố mối quan hệ của hai người trước chúng tiểu tiên.
Lại quay ngược về mấy nghìn năm trước, trong cuốn sổ ghi chép tiên duyên có ghi lại rằng hội Bàn Đào có truyền thống đi cùng với ý trung nhân.
Vì vậy lần nào phu nhân Trưởng Thiên Đình cũng cùng chồng tham gia hội Bàn Đào, bỏ mặc 3 đứa con đáng thương ở khu vực các tiểu tiên để phát cơm chó.
Cảm nhận được sự bất an của Tô Quân phía sau, Lục Việt liền dừng bước, dường như có thể nhìn thấu nỗi lo lắng trong lòng cậu.
Hắn xoay người xoa đầu Tô Quân, lời ít ý nhiều giả thích:
"Không cần lo lắng, ta nắm tay cậu là vì muốn dẫn cậu lên đài Lưu Nguyệt, một mình cậu lên có chút khó khăn."
Một góc khác, Tần Vô Duyên khẽ cau mày, cùng Sở phó sở Nguyệt Lão vội vàng lên chỗ ngồi của mình trên Lưu Vân đài.
Sở phó chính là cái máy chuyên buôn dưa của sở Nguyệt Lão, cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nguyet-lao-khong-lam-nua/2433713/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.