Nghe thấy một câu "Tôi cũng vậy", Tô Quân kinh ngạc nấc lên vài tiếng, sau đó nghiêm khắc dạy dỗ hắn:
"Không được, anh sao có thể thích tôi được. Anh có thích tôi cũng không được nói cho tôi biết, lỡ như tôi đồng ý thì sao?"
Lục Việt bất lực thở dài.
Hắn quả nhiên không nên hy vọng một người say có thể hiểu những gì mình nói.
Tô Quân lại cúi đầu lục lọi trong túi dự trữ của mình
"Anh đợi một chút, lần này hạ phàm tôi sẽ không ẩn thân nữa, tôi sẽ guang minh chính đại xuất hiện trước mặt anh, dẫn lối anh đến với con đường tình yêu đầy ngọt ngào."
Sau đó hai mắt cậu sáng lên, nâng lên một cái còng tay tơ hồng như nâng một món bảo vật, trực tiếp còng vào tay Lục Việt.
"Lần này tôi nhất định phải chuẩn bị thật tốt, dùng tơ hồng khóa anh lại."
Hai tay Lục Việt không chút phòng bị bị còng tơ hồng khóa chặt.
Tô Quân nghiêng đầu, đắc ý nhìn Lục Việt cười cười, hai mắt híp lại, nói ra cậu thoại của mấy tên ác bá thường thấy trong tiểu thuyết:
"...Tiểu mỹ nhân, anh không thể chạy thoát nữa rồi. Ha ha ha!"
Tô Quân nheo mắt, từng bước từng bước đến gần Lục Việt.
Cậu kiễng chân lên, giống như muốn hôn Lục Việt, khoảng cách giữa hai người ngày càng gần.
Ngay khi chóp mũi hai người chạm vào nhau, Tô Quân liền ngáp một cái thật dài, sau đó mơ màng nhắm mắt lại.
Cậu ngã người xuống chiếc giường êm ái bên cạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nguyet-lao-khong-lam-nua/2433709/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.