Tiêu Liêu thật sự xông lên mà không biết sợ hãi. Cậu còn thuận tay nhặt gậy gỗ trên mặt đất, động tác mạnh mẽ linh hoạt hơn bao giờ hết.
Tiêu Liêu chạy đến bên cạnh hai con dã thú khổng lồ đang cắn nhau. Cậu cầm gậy đi lên đánh hai cái vào ót con sư tử. Động tác này làm hai con mãnh thú phát hiện cậu đi đến nên ngừng cắn nhau. Sư tử và báo hoa đều đần ra, đặc biệt là con sư tử bị đánh kia.
Nó nhìn Tiêu Liêu bằng ánh mắt không thể tin và uất ức. Mặt Tiêu Liêu đỏ bừng bừng, tim đập thình thịch, cảnh giác nhìn con sư tử lớn kia. Ngũ quan vốn hiền hòa của cậu giờ lại mang theo sự sắc bén, cậu giơ gậy chỉ về phía sư tử lớn, hét lên với nó: “Không được ức hiếp anh ấy! Không được đánh nhau!”
Ôi, này! Dáng vẻ của Á Chủng này không chỉ phù hợp với sở thích của anh ta mà ngay cả tính cách cũng làm anh ta vừa ý. Nếu thú nhân được cậu che chở là anh ta thì lại càng vừa ý, đáng tiếc a...
Sư tử lớn lui ra sau vài bước biến thành hình người, trên người chỉ có một miếng da thú cực ngắn che ngang hông… Đó là do bờm vừa dày vừa rậm rạp của anh ta biến thành. Chỉ có thú nhân lông dày như anh ta mới có được thứ này giúp họ khi không mang quần áo thì có thể dựa vào lông của mình để ứng phó trước.
Quả thật hình người của sư tử lớn thu hút ánh mắt của Tiêu Liêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mo-nha-tre-o-di-the/3474348/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.