Ban đầu Tiêu Liêu cho rằng hai vị tê tê kia còn phải nghiên cứu một thời gian dài. Nhưng rốt cuộc thì sao? Chỉ mới có mấy ngày? Chừng mười ngày nhỉ?
“Không tới.” Cụ thành thật trả lời câu Tiêu Liêu vô tình hỏi.
“Khụ!” Tiêu Liêu nghẹn lời nhìn hai người tuy mang đồ gốm đã nung xong đến nói là muốn cho cậu xem nhưng lại hoàn toàn đắm chìm, thưởng thức đồ gốm. Tiêu Liêu lặng lẽ nói với Cụ: “Họ như vậy thì điên cuồng quá nhỉ? Họ phải xây hầm, nặn bùn, nung gốm mới ra được thành phẩm. Nói thì nghe đơn giản nhưng thật ra không dễ như vậy. Mà còn chưa tới mười ngày mà. Tôi thấy mắt họ đỏ rực kìa, chắc là thức khuya.”
Tiêu Liêu lại đánh giá dáng vẻ thê thảm của họ thì không đành lòng, nói: “Bùn trên người, tay chân và mặt đều là màu xám đen, nhất định là thời gian dài rửa không sạch. Họ chăm chỉ nghiên cứu như vậy khiến tôi phục luôn. Có phải anh nên nói với chú Thành thưởng cho họ chút gì không. Cống hiến lớn như vậy mà tàn nhẫn với bản thân mình. Không khen thưởng thì không được..”
Cụ khom lưng để dễ nghe Tiêu Liêu nói, hắn cũng gật đầu đồng ý: “Ừm, chắc chắn sẽ có. Hơn nữa theo thói quen của chú Thành thì có thể họ sẽ bị ép buộc đi tắm rửa, ăn uống. Sau đó nghỉ ngơi hai ngày.”
“Hả? Chú Thành Man còn có thói quen này?” Tiêu Liêu rất ngạc nhiên.
“Ừm!” Cụ gật đầu, dường như nghĩ lại mà hoảng, giải thích với Tiêu Liêu: “Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mo-nha-tre-o-di-the/3474332/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.