Tuy rằng Tiêu Liêu không khuyên họ nung gốm theo cách của cậu nhưng vẫn lấy được bình gốm lớn như mong muốn. Bình lớn bằng cái đùi lấy từ nhà Thành Man, hắn nói là bồi thường cho cậu vì cậu đã tốt bụng cung cấp kỹ thuật tốt hơn nhưng lại bị người ta châm chọc, xem thường.
Tộc trưởng Thành Man cảm thấy rất áy náy nên đã cho cậu cái bình lớn nhất trong nhà hắn dùng để đựng gạo xanh. Vốn Tiêu Liêu đã từ chối nhưng không thể nói lại, người ta là tộc trưởng mà. Cuối cùng cậu chỉ có thể mang cái bình lớn kia về nhà. Về đến nhà mới phát hiện thế mà còn chứa nửa bình dưa chuột.
Bình là Cụ ôm về nên Tiêu Liêu không hề biết bên trong có dưa chuột. Cậu bất ngờ trợn mắt nhìn Cụ, khổ sở nói: “Vốn đã nhiều, bây giờ còn nhiều hơn. Chỉ có thể chờ khi muối dưa xong rồi cho nhà chú Thành nhiều một chút. Nếu không chúng ta cũng không ăn hết. Hơn nữa ăn nhiều dưa muối cũng không tốt cho cơ thể.”
Vì thế họ bắt đầu chuẩn bị muối dưa chuột. Đầu tiên rửa sạch dưa chuột, sau đó bỏ đầu bỏ đuôi, bổ dọc kích thước tương đương nhau. Sau đó bày ra ngoài lợi dụng mặt trời giống lò sưởi để phơi nó, như vậy tương đối tiết kiệm muối mà còn thân thiện với môi trường.
Dưa chuột phơi bị héo nhưng còn dai là được, không được phơi quá khô, đổi màu như rau khô thì không còn ngon nữa. Sau đó lại dùng nhiều muối chà xát nó một lần nữa rồi đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mo-nha-tre-o-di-the/3474331/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.