Mành xe lay động, gương mặt thiếu niên ở trong không gian trắng nõn như phát sáng, lông mi rũ xuống, cào vào đầu quả tim y.
Cố Ánh Liễu ôm Dung Nhứ, chỉ cảm thấy thích thế nào cũng không đủ.
Y nhìn chuỗi ngọc bồ đề trên tay thiếu niên, "Trung gian không có trạm dịch, không thể thay xe ngựa."
Dung Nhứ ngoan ngoãn mà ngồi trên đùi thanh niên.
Thanh niên cách cậu thật gần, hương xương bồ hoàn toàn bao vây lấy cậu ở bên trong, cánh tay ôm cậu vẫn còn run.
"Ánh Liễu, đừng sợ hãi, ta ở đây mà." Dung Nhứ đè lại ngón tay đang run rẩy của thanh niên.
Lúc trước cậu chưa bao giờ đặt mình trong hoàn cảnh của Cố Ánh Liễu để tìm hiểu vấn đề, chỉ coi tất cả nhân vật trong 《 Dâm loạn bệnh mỹ nhân 》là NPC, được tác giả trao cho hoàn cảnh và tính cách, hoàn toàn không nghĩ đến tình cảm của họ kỳ thật cũng là bị cốt truyện thúc đẩy.
Trong nguyên tác kia, Cố Ánh Liễu đã chịu đựng ba tên công kia xâm chiếm như thế nào?
Cốt truyện chỉ miêu tả tâm lý và tình cảm của Cố Ánh Liễu rất sơ sài, đại đa số đều là y một bộ tư thái không thể trèo cao, như thần phật cao cao tại thượng tọa ở miếu đường.
Chỉ có lúc lâm vào tình dục, mới đọa nhập phàm trần một lúc ngắn ngủi, do ba công chính cày cấy trên người y.
Cố Ánh Liễu suy yếu cười cười, gương mặt chôn vào đầu vai thiếu niên, hương liệu trong xe ngựa thật kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-thai-nhai-con-cua-quyen-than/2759388/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.