Cố Ánh Liễu tắm gội xong về phòng, liền thấy thiếu niên đã bọc chính mình đến kín mít, không lộ bất cứ chỗ nào.
Thanh niên bất đắc dĩ mà cười cười, lên giường nằm xuống, ôm lấy cái chăn tròn vo, "Tiểu Nhứ Nhi, là ta sai rồi, chừa chút vị trí cho ta được không?"
Dung Nhứ hừ nhẹ một tiếng. Y sai á, y biết mình sai chỗ nào á? Xin lỗi lung tung.
Hai má thiếu niên vẫn còn nét phì nộn đáng yêu của trẻ con, một chút uy hiếp cũng không có, hừ nhẹ cũng khiến người ta cảm thấy vạn phần dễ thương.
"Tiểu Nhứ Nhi, ta bồi tội với ngươi, ngươi muốn ta làm gì cũng được." Cố Ánh Liễu lôi kéo chăn Dung Nhứ, tinh tế nói chuyện cùng thiếu niên.
Dung Nhứ mở chăn ra, đưa cho Cố Ánh Liễu, "Nè."
"Tiểu Nhứ Nhi đại nhân đại lượng......" Cố Ánh Liễu ôm eo thiếu niên, lơ đãng cọ qua rốn thiếu niên.
"Hứ." Dung Nhứ rầu rĩ mà ứng thanh.
Cậu không trải qua quan trường, nên không biết muốn củng cố căn cơ thì phải lập mối quan hệ tốt với quan địa phương, mới hoàn thành được việc sai sử thuận lợi.
Mà quan hệ tốt thì làm thế nào, đương nhiên là cùng nhau đi nhậu nhẹt, hát xướng.
Dung Nhứ là người không giấu được tâm sự, cậu càng nghĩ càng không ngủ được, nằm trên giường lăn qua lộn lại.
"Là chăn quá cứng sao?" Cố Ánh Liễu thở hổn hển, tay kìm chế không được sờ mông thiếu niên, "Tiểu Nhứ Nhi bò lên người ta ngủ đi."
Dung Nhứ lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-thai-nhai-con-cua-quyen-than/2759386/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.