Ánh nắng xán lạn phía chân trời chiếu xuống dưới, gió thổi lay động lá cây phát ra tiếng vang soàn soạt.
Cố Ánh Liễu nắm tay thiếu niên, mềm ấm tinh tế, gợi người luyến tiếc buông tay.
Vốn dĩ dựa theo kế hoạch, hẳn là y sẽ lẻ loi một mình đi trị thủy, để Tiểu Nhứ Nhi ở trong hoàng cung, nhưng gần đây thế lực trong kinh đô mãnh liệt dao động, y không thể xác định được để một mình cậu ở hoàng cung có nguy hiểm hay không, vẫn nên buộc chặt bên người thì yên tâm hơn.
Cho dù chết, bọn họ cũng nên chết cùng một chỗ.
Cố Ánh Liễu phê xong tấu chương, để Dung Nhứ về Sùng Dao Điện trước, một mình đi Bích Tiêu Cung lấy ít đồ vật.
Trong Bích Tiêu Cung, đồ đạc bài trí đều được lau dọn như mới, trong không khí phảng phất mùi dầu cây trẩu cùng hương bồ kết.
"Lui hết ra." Cố Ánh Liễu đứng ở chính điện nói.
"Vâng ạ." Các cung nữ khom người nối đuôi nhau đi ra.
Y lấy lang phù từ trong ngực ra, thổi còi.
Đồ vật này được y giữ cũng lâu rồi, từ lúc hỏa hoạn ở quán trà xảy ra, y đã nổi lên lòng nghi ngờ.
Ám vệ nhà ai lại mặc kệ chủ thượng gặp nguy hiểm mà không quan tâm, huống chi người bọn chúng bảo vệ là Bệ hạ.
Nếu để Bệ hạ bị thương, tất cả bọn chúng còn không bị làm gỏi hết chắc.
Sau khi lấy được lang phù rồi y mới biết, hóa ra đây lại là họa của Hoàng đế cũ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-thai-nhai-con-cua-quyen-than/2759390/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.