Thanh âm thiếu niên còn mang theo mệt mỏi khàn khàn, đầu cọ vào ngực Cố Ánh Liễu, giọng nói mềm mại ngọt ngấy.
Tim Cố Ánh Liễu nháy mắt hóa thành một vũng nước đường.
Thiếu niên mà mình thích lại thổ lộ với mình, làm gì có ai bình tĩnh nổi.
Y lại nhớ đến phụ thân và đệ đệ của mình, y thật sự có thể có được một hài tử bình thường sao?
"...... Không vội." Cố Ánh Liễu hôn ngón tay thiếu niên.
Chắc là vì ông trời rủ lòng thương, đưa Dung Nhứ đến bên y, tín nhiệm y vô điều kiện, sưởi ấm y.
Nếu trước đây, y nhất định không do dự để Dung Nhứ mang thai hài tử của mình, để đến chết cũng phải chết cùng một chỗ.
Nhưng bây giờ y chỉ muốn Tiểu Nhứ Nhi của y sống thật tốt, để nếu y chết đi, cậu vẫn có thể sống tiếp thật vui vẻ ở một nơi khác.
Thành lũy cứng rắn bị thiếu niên gõ cho thành nước bùn, đêm tối bị sao sáng lấp đầy.
Cố Ánh Liễu vuốt ve chuỗi ngọc bồ đề trên cổ tay thiếu niên, hít sâu một hơi đem thiếu niên ôm chầm vào trong ngực.
Dung Nhứ không hiểu tại sao Cố Ánh Liễu không muốn cắm vào nữ huyệt. Cố Ánh Liễu thoạt nhìn cũng không hề ghét bỏ lỗ nhỏ, lúc ngón tay đâm chọc vào, trên khuôn mặt diễm lệ và vẻ thỏa mãn lẫn khát vọng mà.
Nhưng cậu cũng không còn sức đi hỏi, mơ hồ tìm được hai quả thù du của Cố Ánh Liễu, hé miệng ngậm lấy đầu ti ngủ mất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-thai-nhai-con-cua-quyen-than/2759373/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.