"......"
Dung Nhứ ngước mắt, giật mình nhìn Cố Ánh Liễu.
Mặt mày thanh niên rũ xuống, con ngươi trắng đen rõ ràng không có tí hài hước nào.
Dung mạo luôn khiến cậu rung động lòng người, vậy mà giờ Dung Nhứ nhìn chỉ thấy bực bội.
Cậu đã câu dẫn y đến vậy rồi :)
Cố Ánh Liễu vậy mà không dao động, chỉ muốn dùng ngọc thế lạnh như băng đâm nó.
"Ta không cần." Dung Nhứ quay mặt đi.
Cậu không thèm ngọc thế, cậu muốn Ánh Liễu.
"Tiểu Nhứ Nhi," Cố Ánh Liễu tự biết đuối lý, ngón tay đan vào khe hở bàn tay cậu, mười ngón giao nhau, "Thế cục chưa ổn, ngươi mang thai không an toàn."
Dung Nhứ nắm lại tay Cố Ánh Liễu.
Lòng bàn tay thanh niên so với cậu thì lớn hơn nhiều, ấm áp nóng bỏng không ngừng truyền đến tay cậu, dường như luôn luôn khiến cậu an tâm.
Dung Nhứ chớp chớp mắt, lông mi dày che khuất mí mắt, giọt nước mắt còn treo trên khóe mắt.
Từ góc nhìn của Cố Ánh Liễu, thiếu niên yếu ớt lại bất lực rũ đầu xuống, bên má trẻ con phì phình phình, ủy khuất vô cùng.
Trong lòng y cũng nghẹn muốn chết.
Tiểu Nhứ Nhi của y chỉ chỉ nên khóc trên giường là đủ rồi, không nên khóc bất kì lúc nào khác.
Thiếu niên khóe mắt treo nước mắt, vết nước rơi trên da thịt còn chưa khô.
Cậu nâng đôi mắt nai ngập nước, trông càng ngây thơ trong trẻo, túm chặt ống tay áo của mình, "Lần đầu tiên của ta chỉ muốn dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-thai-nhai-con-cua-quyen-than/2759371/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.