Màn lụa buông xuống, ánh nến lay động.
Dung Nhứ tỉnh lại, toàn thân nhức mỏi lợi hại, cọ một chút giữa bắp đùi cũng đau ghê gớm.
Hương xương bồ bao vây lấy cậu trong ngực, một mùi hương luôn khiến cậu an tâm.
Cậu dụi đầu vào ngực Cố Ánh Liễu, vươn đầu lưỡi liếm hầu kết thanh niên, ngón tay vuốt ve xương quai xanh của thanh niên, nhẹ nhàng ấn.
"...... Ánh Liễu." Dung Nhứ gọi tên thanh niên, cánh tay vòng lấy eo thanh niên, gắt gao ôm y.
"Sao không ngủ tiếp?" Cố Ánh Liễu hôn trán thiếu niên.
"Ngủ không được." Dung Nhứ lắc đầu, khảy chuỗi ngọc bồ đề trên cổ tay.
Cậu ngửi hương vị trên người thanh niên, ngửa đầu hôn lên khoé môi thanh niên.
Lò hương Bác Sơn mạ vàng đã châm lửa, ngoài cửa sổ lăng hoa truyền đến vài tiếng chim hót.
Dung Nhứ muốn quay về, lại bị thanh niên ngăn chặn cánh môi.
Cái hôn dài cứ thế rơi xuống, như mưa xuân vô tận, ôn như chiếu vào đồng ruộng thanh bình, tưới cho đất đai lầy lội ướt đẫm, mới lưu luyến mà buông ra.
Dung Nhứ bị hôn đến hít thở không thông, còn chưa kịp thở dốc, cánh môi lại bị ngậm lấy lần nữa.
Bàn tay nóng bỏng xốc vạt áo cậu lên, vuốt ve eo sườn.
Thanh niên quỳ gối bên cạnh cậu, bắt cậu ngẩng cổ thừa nhận nụ hôn sâu.
Ánh mắt Cố Ánh Liễu thâm thúy, yên lặng nhìn thiếu niên dưới thân.
Dung Nhứ nuốt nước miếng, ngẩng đầu nhìn thanh niên, "Ánh Liễu, là......"
Thiếu niên vò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-thai-nhai-con-cua-quyen-than/2759375/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.