ômaica mùng 1 đầu tháng vừa ra đường thì bị quệt xe suýt thì rơi xuống đường :) pay 1 bên gương
-----
Cố Ánh Liễu quất roi dài, băng qua cửa thành, thúc ngựa về doanh trướng.
Cả người thanh niên đẫm máu, gió mạnh điên cuồng thổi rối tóc mai y, khuôn mặt xanh trắng cau chặt. Y để mặc gió bụi tràn vào yết hầu, tròng mắt đỏ lên.
Hoắc Thái hậu cũng nhận ra vấn đề nghiêm trọng, ra lệnh Hoắc gia quân đi theo Cố Ánh Liễu ra khỏi thành.
Cố Ánh Liễu như không nghe thấy gì, trong đầu y chỉ còn lại Tiểu Nhứ Nhi.
Mặt trời sắp lặn, hoàng hôn buông xuống.
Cố Ánh Liễu che ngực lại, cả người bị đau đớn lẫn khủng hoảng bao vây, đầu ngón tay không ngừng run rẩy.
Có phải bất kể y cố gắng tính toán thế nào cũng không thể đạt được hạnh phúc sao?
Đến khi nhìn thấy doanh trướng, cả người y rơi xuống vựa sâu.
Con ngựa bị ăn đau hí vang trời, khói lửa mịt mù, tro bụi tán loạn, quân doanh đã bị tàn sát nặng nề.
Y ngã khỏi lưng ngựa, tiếng kinh hô của Hoắc gia quân từ phía sau thảng thốt, "Cố đại nhân!"
-
Sáng sớm hôm sau, Cố Ánh Liễu từ từ tỉnh lại, "Tiểu Nhứ Nhi......"
Y nhìn khung cảnh xung quanh, trong điện ấm áp, lò hương Bác Sơn lẳng lặng tỏa ra huân hương nghi ngút, ánh mặt trời len qua bậc cửa sổ, đầu giường treo đầy huân linh bằng bạc, là Sùng Dao Điện quen thuộc trong trí nhớ.
Tay Cố Ánh Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-mang-thai-nhai-con-cua-quyen-than/2759293/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.