- Thiên Kim. Ta xin lỗi! 
Lưu Thiên Kim ngước mặt lên nhìn Vũ Lôi Phong 
- Sao lại phải xin lỗi? Huynh chẳng lẽ muốn ở cùng một chỗ với Điệp Y cô nương thật sao? 
Vũ Lôi Phong thở dài 
- Ta với nàng ấy trong lúc vô tình đã kết thành một loại lời nguyền. Nhưng lời nguyền này chính nàng cũng không hay biết 
Lưu Thiên Kim lo lắng hỏi 
- Còn có chuyện này sao? 
Vũ Lôi Phong mặt vô cùng vô tội nhìn Lưu Thiên Kim 
- Trong hai tháng nữa, nếu ta và Hồ Điệp Y không thành đôi….có lẽ mạng ta cũng… 
Lưu Thiên Kim giật bắn mình, nàng vội vàng hỏi dồn dập 
- Có thật không? Còn có loại nguyền này sao? 
Vũ Lôi Phong cười khổ 
- Nói cách khác, hiện tại mạng của ta là do Điệp Y cô nương định đoạt rồi 
Lưu Thiên Kim im lặng một lúc lâu 
- Chàng sẽ không nói dối chúng ta chứ 
Vũ Lôi Phong liền thẳng lưng, trưng ra bộ mặt quang minh chính đại nhất mà hắn có thể làm 
- Thề có trời đất chứng giám! Nếu Vũ Lôi Phong này nói dối một lời sẽ bị thiên lôi oanh…. 
Còn chưa nói hết câu, Vũ Lôi Phong đã bị một bàn tay nhỏ nhắn bịt chặt 
- Chàng không cần thề đâu! Thiếp biết chàng sẽ không nói dối chúng thiếp mà 
Vũ Lôi Phong giật mình, Lưu Thiên Kim vẫn ngồi trước mặt mình cơ mà? 
- Linh Nhi! Muội dậy khi nào vậy? 
Lưu Thiên Kim tròn xoe mắt nhìn Linh Nhi đang bịt miệng Vũ Lôi Phong, rõ ràng cô nàng này ngủ thiếp đi rồi mà. 
Linh Nhi mặt đỏ ửng nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/454446/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.