- Không biết hắn đang làm gì…
Hồ Điệp Y cất giữ hai chiếc bình ngọc chứa dung dịch màu đỏ của Vũ Lôi Phong vào túi không gian, nàng vừa đột phá một lúc bốn cấp, sau đó còn hấp thu toàn bộ tri thức trong Bách Khoa toàn thư. Hiện tại nàng không có tâm tình tu luyện nữa, cho dù bây giờ có cố chấp ngồi đó đến sáng cũng không thể nào nhập định được.
- Trăng đêm nay thật đẹp!
Hồ Điệp Y bước ra cửa, nhìn thôn Bắc Lay đang dần được tu sửa, các ngôi nhà đã bắt đầu được khôi phục. Các loài côn trùng nhỏ lại lần nữa sinh sôi, tiếng réc réc của dế bắt đầm râm ran khắp nơi
Đêm khuya tĩnh mịch
Hồ Điệp Y thả bước đi dạo quanh thôn, mọi người đều đóng cửa tu luyện trong nhà riêng. Bên ngoài chỉ còn Hồ Điệp Y đi vòng quanh thôn cùng với ánh trăng bầu bạn.
Hồ Điệp Y ngồi lên một mỏm đá, trên tay nàng là một chú cún con nhỏ xíu đang vẫy đuôi ríu rít. Theo những lần nàng vuốt ve, con cún thoải mái nhắm mắt ngủ yên trên lòng bàn tay nàng
- Sinh linh bé nhỏ! Ngươi ngủ thật yên bình…Chẳng bù cho ta, lòng lúc nào cũng có tạp niệm
Hồ Điệp Y thở dài, khẽ đặt con cún con về với mẹ nó. Con chó mẹ nhìn Hồ Điệp Y rất ngoan ngoãn, dường như sự bao dung và nét đẹp của Hồ Điệp Y khiến động vật cũng không nỡ nổi giận với nàng.
- Về thôi
Hồ Điệp Y đứng dậy, nàng vươn đôi vai mệt mỏi.
- Á Á Á. Lôi Phong! Chàng đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/454445/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.