Trong một đại điện u ám, nơi đây tụ tập khoảng hơn bốn mươi người.
- Đã có tung tích của Huyết Băng Phách Lôi Liên chưa?
Người trên chủ vị khẽ rung đùi hỏi
Đám người ở dưới lắc đầu ngao ngán nhìn nhau
- Tông Chủ! Huyết Băng Phách Lôi Liên quả thật vô cùng khó tìm, chúng ta đã phân tán lực lượng tìm khắp mọi ngóc ngách ở khu vực ngoài rìa Vạn Lâm Sơn Mạch và còn lấn sang Tử Đỉnh Sơn cùng với Thiên Địa Chi Vực. Nhưng còn chưa có manh mối gì
Gã tông chủ khẽ vỗ mạnh vào ghế
- Vô Dụng!
Chiếc ghế chấn động, may mà hắn không có dùng sức thật nếu không thì sợ rằng nó sẽ thành bụi phấn
- Còn bốn vị Hộ Pháp đã có tung tích chưa?
Một người run run báo cáo:
- Ngọc giản sinh mệnh của họ đã vỡ nát, tuy hơi khó truy ra tung tích nhưng cũng không có quá mất thời gian, đoán rằng vài ngày nữa sẽ dò ra tung tích
Người ngồi trên chủ vị ánh mắt lạnh lùng
- Tổn thất ba Ngũ Tú cao giai cùng với một Lục Tú Cửu Trọng. Cái giá này quá lớn, bằng mọi giá phải truy ra cho ta kẻ nào hạ thủ với họ
Theo từng lời hắn nói, tiếng nghiến răng ken két khiến cho đám người ở đây run rẩy
- Báo!
Một đệ tử từ ngoài chạy vào, bộ dạng khá vội vã
- Không phải nói đang họp sao? Ngươi dám tự ý xông vào!
Một vị Trưởng Lão liền quát
Tên đệ tử kia bị một tiếng quát làm cho cả người run lên, đầu óc choáng váng.
- Trưởng…Trưởng Lão.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-vua-giac-dau/454447/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.