"Anh Trình anh muốn làm gì, thả tôi ra. Tôi là Tiêu Ngữ Lam, anh Trình thả ra..." 
Trình Phong như một con thú dữ lao vào cô, hắn hôn lên cổ cô, hôn loạn khắp nơi mặc dù cô đã cố giãy dụa né tránh. Tiêu Ngữ Lam dùng hết sức bình sinh để đẩy hắn ra nhưng vô dụng, lực đạo của hắn rõ ràng là đang muốn lấy mạng người ta. 
"Anh Trình anh tỉnh táo lại đi, anh... anh không được làm thế... buông ra...cứu mạng... cứu tôi với... ưm..." 
Trình Phong hôn cô, cô liền tránh đi. Hắn ghị gáy giữ chặt đầu cô chuẩn bị hôn xuống, lúc nảy cửa phòng lại một lần nữa mở ra. 
"Các người... các người đang làm gì vậy hả?" 
Lưu Phi Yến tiến tới kéo Trình Phong ra khỏi người cô, cô ấy khóc lóc nhìn cô bằng đôi mắt tuyệt vọng. Còn Trình Phong sau khi nhìn thấy Lưu Phi Yến vẫn là tình trạng sói đói muốn thịt người. 
"Tiêu Ngữ Lam cô là đồ cặn bã ti tiện!" 
...chát... 
Cái tát này là do mẹ của Lưu Phi Yến đánh cô. 
Cô hiểu hiện trạng của Trình Phong là như thế nào, nhưng cô thề là cô không thuốc hắn. 
"Cô đi ra đây, cái đồ đàn bà bỉ ổi cô sao lại mặt dày năm lần bảy lượt dụ dỗ chồng người khác hả..." 
Tiêu Ngữ Lam bị lôi xuống phòng khách, cô muốn giải thích nhưng bà ấy không cho cô cơ hội. Đợi tới khi có mặt tất cả người hầu thì bà ấy lại tát cô thêm một bạt tay. 
"Phu nhân bà nghe tôi nói đã, tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-phu-hien-luong/2614276/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.