Mẹ của Lưu Phi Yến vừa gọi điện đến, bà ấy thấy con rể đang ở quán cafe nói chuyện với Tiêu Ngữ Lam. Sau khi Lưu Phi Yến biết tin này liền siết chặt nắm đấm, lộ ra vẻ mặt cực kì căm phẫn. Tại sao Tiêu Ngữ Lam vẫn chưa từ bỏ, nếu đã vậy để cô giúp cô ta từ bỏ.
Bữa tối Trình Phong trở về ăn cơm như đã hẹn với vợ, cũng lâu rồi hắn không có thời gian dành cho vợ của mình. Làm luật sư như hắn phải nói là cực kì bận rộn, có khi cả tháng cũng không có nổi một ngày nghỉ.
"Chà, hôm nay vợ anh nấu nhiều món quá ta." Trình Phong tắm xong đã thấy một bàn ăn thịnh soạn do vợ hắn đích thân chuẩn bị, hắn bèn nịnh nọt một chút cho cô vui.
"Biết anh bên ngoài vất vả nên em làm nhiều món tẩm bổ cho anh đó." Cô xới cơm cho anh, dịu dàng cười nói,:"Mà anh này nếu không em cũng đi làm lại, cả hai cùng kiếm tiền anh sẽ đỡ vất vả hơn."
"Ngốc, nhà chúng ta thiếu tiền sao?"
Nhà họ Trình dĩ nhiên không thiếu tiền, cơ ngơi đồ sộ, của cải ăn ba đời cũng không hết. Từ lúc đám cưới với Trình Phong xong thì Lưu Phi Yến cũng lui về làm hậu phương cho hắn, vì cô với hắn học chung một ngành nghề nếu cô vẫn làm chẳng khác nào đối đầu lại với hắn. Với lại Trình Phong có nói là không muốn cô cực khổ, một mình hắn đi làm là được.
Lưu Phi Yến cũng không thích ra ngoài lăn lộn, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-phu-hien-luong/2614277/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.