Mạc Tử Dương kỳ thật không muốn nghe nữa, hắn không thích người khác mắng chửi Tiêu Ngữ Lam. Đã là vị hôn thê của hắn, còn ai dám không xem trọng cô.
"Các người mau về đi, tôi đã nói tôi không có làm. Tôi không làm, các người nghe không hiểu sao?"
Tiêu Ngữ Lam chạy xuống lầu, khóc lóc nói. Cô bị uất ức còn bị người ta bắt nạt, cuộc đời cô chưa từng phải chịu những cảnh này.
"Bằng chứng đã có, sự việc cũng rành rành trước mắt. Tiêu Ngữ Lam cô có đạo đức không vậy, không biết hối lỗi mà còn gào lên với Phi Yến nhà chúng tôi?"
Mạc Tử Dương nhíu mày, câu chửi này cũng quá nặng nề, hắn nghe không xuôi tai.
"Trước tiên với tư cách là vị hôn phu của Tiêu Ngữ Lam tôi muốn biết sự việc đang diễn ra. Thứ hai tôi yêu cầu vị phu nhân này hãy bình tĩnh kể chuyện, nếu bà còn lăng mạ vị hôn thê của tôi thì mời bà ra khỏi Mạc gia chúng tôi."
Lưu phu nhân cười khinh, bà nói:"Mạc tiên sinh ơi là Mạc tiên sinh, anh bị con hồ ly tinh này lừa rồi, anh còn đứng ra bảo vệ nó. Nó đến nhà chúng tôi ăn cơm, rồi đê tiện tới mức bỏ thuốc chồng nhà người ta. Lúc bị bắt quả tang tại trận thì con rể tôi đang trong tình trạng không tỉnh táo, còn nó thì chối leo lẽo. Cũng may là tôi nhanh trí tìm được bằng chứng trong túi sách của nó nếu không nó định chối cả đời đấy."
Mạc Tử Dương nhìn Tiêu Ngữ Lam, cô cũng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-phu-hien-luong/2614275/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.