Tô Hoài từ trong phòng tắm đi ra đã thấy Alice đứng ở bàn làm việc của anh xem cái gì đó. 
Anh bước tới gần, ôm lấy thắt lưng của cô, dịu dàng hỏi:“Xem trộm cái gì đó hả?” 
Cô dựa vào lồng ngực anh, nũng nịu:“Ai mà thèm xem trộm đồ của anh, người ta quang minh chính đại xem.” 
Tô Hoài nhìn bản xét nghiệm cô đang cầm, anh hôn lên má cô rồi giải thích. 
Lúc anh biết chuyện Bannie không thể có con từ Alice quả thật anh cực kì sốc, anh gọi ngay cho Mạc Tử Dương để báo tin. 
Anh nghĩ hắn cần biết chuyện này, hắn luôn không hiểu vì sao Bannie luôn muốn rời xa hắn mà. 
Nghe Tô Hoài nói xong, Mạc Tử Dương im lặng hơn năm phút đồng hồ. Anh còn tưởng hắn thấy khó mà lui, việc chấp nhận không có con cái cả đời là việc không phải ai cũng quyết đoán được, anh có thể hiểu. 
Nhưng tới cuối cùng Mạc Tử Dương lại nói anh giúp hắn làm một bảng xét nghiệm chứng minh rằng hắn bị vô sinh. Tô Hoài biết ngay khi hắn đưa ra quyết định này, hắn đã chấp nhận cùng Bannie đi tới suốt đời. 
Anh ngưỡng mộ tình yêu của Mạc Tử Dương dành cho Bannie. Lúc trước anh từng nghĩ Mạc Tử Dương là một tảng băng trôi, suốt ngày lầm lầm lì lì chẳng cười được mấy lần. Anh cũng đã từng tưởng tượng ra viễn cảnh khi hắn kết hôn. 
Chú rể với gương mặt lạnh lùng, chẳng có nỗi một nụ cười. 
Nhưng hình như anh đã sai toàn bộ, ngày cưới Mạc Tử 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-phu-hien-luong/2614067/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.