Mạc Tử Dương thật đáng ghét, nói chia tay xong thì bắt taxi cho cô về. Bình thường thì xông xáo đưa cô về hôm nay bỏ mặc cho cô đón xe về, hắn sớm lạnh nhạt như vậy sao? 
Bannie không thèm hắn nữa… 
Một ngày nọ Mạc phu nhân tới tìm cô, bà ấy tới tận khách sạn mà cô đang ở. 
“Con sống ở đây một mình hả, con dâu?” Mạc phu nhân nhỏ nhẹ hỏi. 
Hai tiếng “con dâu” này, cô thật sự đã lâu rồi không nghe thấy. 
Bannie gật đầu, đem nước ra mời mẹ chồng của mình. 
Mạc phu nhân uống một chút nước, rồi nắm tay cô, gương mặt bà ấy trông có vẻ khổ tâm, bà nói:“Bannie gần đây con có gặp Tử Dương không?” 
“Vâng có ạ, anh ấy có hẹn con ra quán cafe bàn bạc một số giấy tờ.” Cô thành thật đáp, chuyện cô và hắn ly hôn cũng không cần phải che giấu nữa rồi. 
Ba ngày nữa là họ ra toà ký tên, lúc đó cũng không còn liên quan gì tới nhau nữa. 
“Vậy nó có nói với con cái gì không?” 
Nhìn thấy thái độ dò hỏi của Mạc phu nhân, Bannie cảm thấy rất kỳ lạ. Mạc Tử Dương sẽ nói cái gì với cô? 
Hắn có cái gì đang giấu cô hay sao? 
“Bannie mẹ hỏi thật con nhé, lý do con ly hôn với Tử Dương có phải là do nó bị vô sinh không?” 
“Vô sinh?” Cô trợn mắt, còn có chuyện này? 
“Nếu như thật là như vậy, mẹ cũng không trách con. Làm phụ nữ, làm mẹ là thiên chức, mẹ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-phu-hien-luong/2614066/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.