Bannie đi uống vài ly với Alice, ai mà ngờ lúc đi về lại gặp được Mạc Tử Dương ở đây. 
Hắn đang ngồi cùng với “thư ký mới” bọn họ thân như vậy từ bao giờ? 
“Alice cậu về trước đi, tớ qua đó chút.” 
Nói xong không đợi bạn thân trả lời, cô đã sải bước đi về phía hai người bọn họ. 
Bannie giả vờ như tình cờ gặp mặt, cô cười với hắn, nụ cười tươi như hoa nhưng trong lòng đang rủa xả hắn không thương tiếc. 
“Trùng hợp ghê, em mới đi uống với Alice vài ly.” 
Cả hai người đều hướng ánh mắt về phía Bannie. Song cô thư ký của hắn tỏ ra rất hoà đồng, còn cười với cô hỏi:“Đây là… Người quen của anh sao?” 
Mạc Tử Dương gật đầu xác nhận, thấy vậy thư ký mới vương tay ra bắt tay với cô, giọng rất ngọt ngào nói:“Chào chị, em là thư ký của Mạc tổng. Còn chị là…” 
Cô nắm lấy tay cô ta, cũng cười rất hoà nhã nhưng đay nghiến nhìn hắn đáp:“Tôi là ai nên để Mạc tiên sinh nói một lời đi.” 
Hắn ho ho vai cái, nén cười đáp:“Cổ là vợ của anh, bọn anh đang trong giai đoạn ly thân.” 
“A vậy hả, hai người ly thân rồi sao. Chả trách em lại chưa từng thấy chị.” 
Thư ký mới tỏ thái độ rất lịch sự, nhưng cô nghe ra rõ ràng sự châm chọc. 
Cô không chấp với cô ta, cô chỉ chấp với Mạc Tử Dương. Bọn cô ly thân từ bao giờ thế? 
“Trời mưa rồi, có tiện cho em quá gian không?” Cô nhìn hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-phu-hien-luong/2614064/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.