Mới sáng sớm, thất hoàng tử đã bị lôi đầu dậy để học hành các kiểu. Hoàng thượng nghe tin hắn bị mất trí lú lẫn nên phái gia sư riêng đến phủ dạy lại.
Tinh Nhi cũng không khá khẩm hơn là bao. Nàng được thánh thượng ban ân, phái một bà cô dạy quy tắc lễ nghi trước khi thành thân cho mình. Cái gì mà đi qua chậu lửa, đêm động phòng hoa chúc phải thế nào thế nào đó. Ôi nghe mà mắc mệt. Bọn người ở trong khuê phòng liên tục bắt nàng làm cái này làm cái kia. Mới nghỉ một tí liền bị trách móc rồi.
- Vương tiểu thư, ngày mai đã cử hành hôn lễ rồi! Người không có thời gian nghỉ ngơi đâu!
- Ta mệt lắm! - Tinh Nhi uể oải nằm dài ra bàn.
- Ai bảo không biết trọng lễ nghĩa nên giờ phải cưới gấp chứ?
Nghe chất giọng có chút chút mỉa mai, cùng câu từ không mấy thiện ý, nàng đột nhiên ngồi bật dậy mà nhìn thẳng vào mắt bà cô ấy. Phải rồi, thời xưa người ta quan trọng danh dự, trinh tiết của phụ nữ lắm. Nên bà ta đang miệt thị nàng đây mà.
- Bà vừa nói gì cơ? - Sắc mặt nàng thay đổi.
- Nô tì nói không đúng sao ạ? Chính Vương tiểu thư tự đẩy mình vào tình cảnh thế này mà.
Tinh Nhi cười khẩy một cái, nàng nghiến răng, nhíu mày nhìn người phụ nữ đã có tuổi trước mặt mình. Đã là người thì phải biết tôn trọng lẫn nhau chứ, cớ sao lại cứ thích hạ bệ nhau như vậy làm gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nu-nhung-lai-xuyen-thanh-hoang-tu-phan-dien/2879840/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.