“Liễu Huyên, chồng cháu nghĩ cái gì vậy hả? Còn định chạy trốn?" Lúc này, mấy cô, dì nhà họ Liễu mở miệng nói. 
“Đúng vậy, cả nhà ai cũng khuyên cháu rồi, bảo cháu mau ly hôn với Nhạc Phong đi, cháu còn không nghe!” 
“Bây giờ muốn chạy trốn, nhất định tổng giám đốc Ngô sẽ tức giận. Đến lúc đó nhà họ Liễu chúng ta cũng không gánh nổi đâu!” 
Mấy bà dì chỉ vào Liễu Huyên nói. 
Mà Liễu Huyên lại cắn chặt môi. Nhạc Phong muốn nhân cơ hội chạy trốn, mặt mũi của cô cũng mất hết rồi, lúc này hận không thể tìm một cái lỗ chui vào. 
“Tổng giám đốc Ngô!” 
Lúc này, Liễu Chí Viễn bước nhanh đến, chỉ vào Nhạc Phong rống lớn: “Tổng giám đốc Ngô, nh đừng tức giận, tên này là kẻ đến ở rể nhà họ Liễu, chính là một tên rác rưởi, bình thường chỉ là một kẻ hèn nhát. Bây giờ anh ta muốn chạy trốn, chuyện cũng không liên quan đến nhà họ Liễu chúng tôi! Chúng tôi vẫn thanh toán đầy đủ mà.” 
“Cút!” 
Ngô Đắc Đạo chỉ vào Liễu Chí Viễn, rộng lớn. 
Tiếng hét to lớn ấy khiến cho cả người Liễu Chí Viễn run lên, ngay cả rắm cũng không dám thả, ngơ ngác đứng yên ở chỗ ấy. 
Ngô Đắc Đạo không thể tin được! Anh ta không thể tin được cuộc đời này còn có thể gặp lại chàng trai này! 
Bảy năm trước, lúc anh ta vừa mới gây dựng sự nghiệp, nhưng lại không có đủ tiền, lúc ấy cũng không có ai để ý đến anh ta, dù sao lúc ấy anh ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nguoi-o-re/2171500/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.