“Ha ha, không đem thẻ ngân hàng, lý do hay đấy!” Liễu Chí Viễn cười phá lên, nhìn về phía Thẩm Man: “Dì Thẩm Man à, dì cũng không mang sao?” 
"Um..." 
“Ha ha ha!” Mọi người xung quanh đều cười thành tiếng, một người phụ nữ trẻ tuổi nói: “Nhạc Phong chắc chắn cũng không mang rồi. Cả nhà ba người này, chắc chắn là đến để ăn chực rồi!” 
Liễu Huyên cắn chặt môi, có chút lúng túng, không biết phải làm sao. Nhưng chính vào lúc này, Nhạc Phong bước về phía trước một bước. 
“Tôi có đem theo thẻ, chỉ có điều..." 
Vẫn chưa nói xong, trong phút chốc Liễu Chí Viễn đã lấy thẻ từ trong tay Nhạc Phong, đưa cho nhân viên phục vụ: “Nào nào nào, xem thử trong thẻ này, có đủ ba mươi vạn không?” 
Liễu Huyên sốt ruột đến mức giậm chân. Mỗi ngày cô chỉ cho anh 200 tệ tiền tiêu vặt, thẻ của anh làm sao có ba mươi vạn được? 
Đây chẳng phải là muốn làm anh mất mặt trước mọi người sao! 
Liễu Huyên có thể nhìn ra được, mọi người xung quanh đều đang nhịn để không cười ra tiếng, chờ đợi xem trò cười. 
Những cũng vào lúc này, ai cũng không chú ý đến, Tiêu Ngọc Nhã từ từ đứng dậy, vẻ mặt rạng ngời, đẹp đến mức kinh ngạc: “Tôi... tôi không nhìn nhầm chứ? Ngân hàng Tử Tinh, thẻ đen?!” 
Vốn dĩ khách sạn đang ngập tràn tiếng cười chế giễu, lúc này lại im lặng như tờ. 
Một câu nói của Tiêu Ngọc khiến tất cả mọi người bất động! 
Chiếc thẻ này rất đẹp, toàn bộ đều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-nguoi-o-re/2171503/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.