Trông thấy Hồng Huyết Lang hùng hổ đuổi theo mình, Mộ Dung Tiểu Thiên cũng đành vắt chân lên cổ mà chạy, nhưng mà Hồng Huyết Lang nhanh quá, con đầu lĩnh tiếp cận ngày càng gần thế mà ma pháp giá trị ngày càng ít. Khoảng cách với mảnh mê vụ còn xa đừng nói về đến Tân Thủ thôn. 
Mộ Dung Tiểu Thiên không còn lựa chọn nào khác, chỉ còn trông chờ vào thuấn di 1% 
Thuấn di thất bại... 
Thuấn di thất bại... 
Thuấn di thất bại... 
Mắt thấy cái mõm đầy răng sắp táp vào mông rồi, Tiểu Thiên bất đắc dĩ: 
- Mịa, biết thế không lấy “trâu” chiếc gì nữa, đem con tiểu Huyết Lang kia đi là tốt rồi. 
Tại thời khắc nguy cơ nhất, không khí xung quanh bỗng ngưng đọng lại, thuần di thành công. Thời gian ngừng lại, sự vật đông cứng. Trong bán kinh 2 km mỗi một ngọn cỏ gốc cây hiện lại rõ nét trong tâm trí Mộ Dung Tiểu Thiên. Nhanh nhanh chóng chóng hắn tập trung vào một con tuần lộc đang chạy hướng về thôn 110, chọn con cách chỗ này xa nhất có thể. Lúc trước Tiểu Thiên đã chú ý đến giống này so về tốc độ thì là nhanh nhất trong đám động vật ăn cỏ. Đọc thì chậm nhưng việc Tiểu Thiên thuần di lên lưng con tuần lộc diễn ra trong nháy mắt. 
Mộ Dung Tiểu Thiên ôm chặt lấy cổ con vật để mặc cho nó bê mình đi đâu thì bê. Xem ra con hươu này cực sợ Huyết Lang Vương, vượt xa sự sợ hãi cái thứ đang ở trên lưng mình. Đối với Tiểu Thiên không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-mot-ten-trom/2313090/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.