Chương trước
Chương sau
Mặt Solas vặn vẹo nhìn rất dữ, dáng dấp tự tin thong thả đã bay biến không còn bóng dáng tăm hơi:

- Mày … thằng khốn này, hại chết tao rồi … Trước phải xử mày nói sau.

Solas vung tay, một thanh pháp trượng hiện ra, một quả hỏa cầu to bằng đầu người trực chỉ mặt Tiểu Thiên thẳng tiến.

Tiểu Thiên trong giây phút cuối cùng nói chuyện với Solas thì đã chú ý đến động tác của lão rồi, thấy sự hiện diện của pháp trượng hắn cũng bật người né ở phía trên. Kết quả chỗ đất nơi Tiểu Thiên dừng chân vừa rồi bị đốt cháy đen.

Solas bất ngờ thằng kia không lùi mà còn tiến tới, vừa kịp tránh một kích của mình, hắn hơi ngẩn ra. Chính lúc đó Mộ Dung Tiểu Thiên đã lướt qua bên người Solas chạy thẳng đến cái hồ đằng sau lưng.

Solas bị Mộ Dung Tiểu Thiên lừa cho tức quá, vẫy tay cái nữa, một viên hỏa cầu lại truy tới, mắt thấy sắp đập vào người Tiểu Thiên thì “Bủm” một tiếng Mộ Dung Tiểu Thiên đã nhảy vào hồ nước không thấy bóng dáng đâu nữa.

Tiểu Thiên nhanh chóng chui xuống đáy hồ, ôm lấy tảng đá, an toàn rồi mới dám hung hăng:

- Mịa, thằng già mày choảng nhau với Huyết Lang đi, muốn ông mày chết chung còn xa lắm.

Hắn cũng rất đắc ý, may mà nghĩ ra được cách này nếu không chắc cũng bị tên mặt lạnh kia đốt thành tro rồi.

Tuy thế vài phút sau Mộ Dung Tiểu Thiên càng ngày càng choáng váng, mắt nhìn mọi vật cũng mơ mơ hồ hồ. Hai tay hắn không ôm tảng đá kia nữa lặng lẽ ngoi lên mặt nước.

Cả bầu trời đỏ rực. Mộ Dung Tiểu Thiên vừa trợn mắt vừa tranh thủ hít mấy hơi.

Solas mặt trắng như tờ giấy, tóc tai ướt đẫm mồ hôi bết lại, dáng điệu cau cau có có. Cả thân hình được bao phủ bởi một tầng năng lượng rách nát màu đỏ. Xung quanh Solas là muôn vàn hoa lửa cùng vô số Hồng Huyết Lang nằm lăn lóc. Số Huyết Lang còn lại cố sống cố chết tấn công nhưng không có bao nhiêu tác dụng. Chỉ có đạo bạch quang cùng móng vuốt của Hồng Huyết Lang vương mới cứa rách được tầng bảo hộ.

Solas vung lên pháp trượng:

- Lấy vương quyền của Lam Ẩn bộ lạc cùng lực lượng hỏa thần làm vật dẫn, hóa tro tất cả địch nhân trước mặt ta! Lưu Tinh Hỏa Vũ…..

Bầu trời hửng sáng, trong phạm vi 60 mét trước mặt Solas hàng ngàn hỏa tiễn lao xuống mặt đất. Gần 5 phút nướng cả ngàn con sói, chỉ còn lại Huyết Lang vương bi phẫn gầm rú. Trên người nó vết thương chi chít.

Thân thể Solas run lẩy bẩy, vòng năng lượng yếu đã không thể yếu hơn. Cũng bởi ma lực tiêu hao quá lớn.

- Hix hix, quá mạnh.

Mộ Dung Tiểu Thiên nằm úp ở một góc chẳng dám động đậy.

Lúc này, pháp lực Solas sắp cạn kiệt, như cung kéo hết đà. Huyết Lang vương cũng không tốt hơn được bao nhiêu mỗi bước đi là một lần lung lay.

- Ngao

Huyết Lang vương tru lên thê lương vang vọng lên vách núi thảm thiết vô cùng. Theo đó thân hình nó nhanh như điện vọt lên, móng vuốt vẽ lên quỹ tích màu xanh nhạt thẳng đến vòng bảo hộ. Tầng năng lượng bị phá tan, Solas cũng bị đánh bay gần 3 mét.

Solas gian nan đứng dậy, lau vết máu nơi khóe miệng sắc mặt lại biến xanh. Dáng vẻ hung tàn, phun một ngụm máu tươi lên pháp trượng:

- Lấy vương quyền cùng máu của ta trao đổi, hủy diệt hết thảy sinh vật sống trước mặt – Huyết Hồn Phá á á á.

Một đạo huyết vụ bay thẳng đến Huyết Lang vương.

- Oanh

Huyết Lang vương bị bao lấy rồi nổ tung tạo thành chùm mưa máu rải lên không trung.

Đặt mông đánh phịch một cái xuống đất, Solas há mồm phun ra máu ứ:

- Lâu lắm rồi mới đánh một trận như thế.

Hắn cảm khái thở dài, vụ này hắn hao hết ma lực, cuối cùng còn lấy bản thân ra trao đổi phát động kỹ năng mạnh nhất của mình mới có mạng mà về.

- Cuối cùng cũng xong.

Solas thả lỏng nhắm nghiền hai mắt. Hắn bây giờ rất mệt lại thương nặng, chả muốn động đậy gì nữa, nghỉ ngơi một chút rồi hãy nói.

Nhưng mà kết thúc thật sao? Solas quên mất một tên.

Mộ Dung Tiểu Thiên lặng lẽ tiếp cận. Lúc nhìn thấy Solas hết ma lực hắn bắt đầu vui mừng, tiếp đó Solas lại bị đánh cho trọng thương hắn lại hạ quyết tâm. Hắn không nhìn ra level của Solas nhưng ít ra cũng là 5x rồi. Phán đoán HP của hắn cũng sắp về mo rồi. Nhưng đánh vượt 50 cấp, chính Mộ Dung Tiểu Thiên cũng không dám khẳng định công kích của mình có Dame ra hay không. Nếu mà Đam = 0 vậy hi sinh chắc rồi. Mộ Dung Tiểu Thiên cũng đã quyết tâm, không phải nói mạo hiểm càng lớn tiền vào càng nhiều sao? Cơ hội tốt không thể bỏ qua, chiến đê, liều mạng!

Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 1: Thương Mang

- ---------

Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử:))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.