Edit: VânNhi
Thân mìnhLý thị khẽ run lên, nàng ngẩng đầu lên, cắn môi nói: “ phúc tấn xin cân nhắc! mạngcủa tỷ muội chúng ta không đáng tiếc, chỉ sợ làm bẩn thanh danh của phúc tấn!”
“ Thanhdanh cái gì?” đơn giản là tàn khắc, bá đạo, không thể dung nạp người thôi. Tahíp mắt, cầm lấy chén trà mới Tiểu Nha Nhi mang lên, cười nói: “ chuyện nàykhông cần ngươi phải lo lắng, có chút chuyện nghe quen rồi thì cũng không cógì!”
Nàng ta suysụp quỳ trên mặt đất, trong tay vặn vẹo chiếc khăn, không hề lên tiếng. Ta uốngngụm trà, giương mắt nhìn Tiểu Nha nhi. Nàng ta thông minh đi tới, ngồi bên cạnhLý thị, nhẹ giọng nói: “ Thứ phúc tấn, trên đất rất lạnh, nô tỳ đỡ người đứnglên!”
Lý thị đượcTiểu Nha nhi kéo lên, vẫn như trước đứng yên ở đó không nói gì. Ta thở dài, đặtchén trà xuống, nói: “ ta mệt mỏi rồi, muốn nghỉ ngơi một lát. Nha nhi, ngươiđem nàng về phòng đi, không cần trở lại đây hầu hạ ta!”
Nghe thấy cửaphòng bị đóng lại, ta bỏ áo khoác ra, nhanh chóng đắp chăn nằm ở trên kháng.Trong phòng tỏa ra mùi đàn hương, trong đêm đông yên tĩnh, ta lại chợt nghĩ tớichuyện vừa xảy ra, không khỏi có chút đau đầu, cảm thấy mình đã biến thành mộtngọn núi lửa ngủ đông, bên ngoài thì bình tĩnh lạnh nhạt, nhưng bên trong thì lạidày vò, cũng không biết tới bao giờ sẽ bộc phát lên.
Hiện tạiqua một ngày giống như là một đời vậy, ta nhớ trước đây có nghe có người nói,sinh tử tùy duyên, đối với ta thì sao? Sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-minh-tue/2315864/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.