edit: VânNhi
Ta nhìn thấyánh sáng bạc đã muốn tới gần, nhìn xem thấy có muốn tránh cũng không thể tránh,ta tuyệt vọng chợt nhắm mắt lại. đúng lúc này, Dận Tự xông lên phía trước chechắn ở trước mặt ta, trong lòng ta cả kinh, hai tay bắt lấy bờ vai hắn kéo quabên cạnh, thì đột nhiên ta nghe thấy tiếng cửa sổ vỡ, tiếp theo là thanh âm củaViên thị kêu lên thảm thiết, ngã xuống đất.
Ta liềnchăm chú nhìn lại, thì thấy Tứ gia và Thập Tam gia đang chạy tới cửa, mà Viênthị nằm trên mặt đất, tay trái nắm chặt cổ tay phải, sắc mặt trắng bệch, bên cạnhlà chiếc trâm cài, gần đó còn có một viên đá không lớn.
Dận Tự xoayngười nhìn xem ta, ta thấy vẻ kinh hoàng trên mặt hắn còn chưa nhạt đi, ta khẽcười nói: “ Chàng không sao chứ?”
Hắn tựa hồthở phào một cái, giúp đỡ ta ngồi ở trên ghế, ta cảm giác thấy tay của hắn vẫncòn có chút run rẩy. ta nhìn hắn cười cười, ta ra ý bảo hắn nhìn ra ngoài cửa.
Dận Tự lúcnày mới sửa sang lại quần áo, thi lễ với Tứ gia. Ta cũng đứng lên thi lễ với họ.Bởi vì trường hợp vừa rồi, trên mặt của Tứ gia có chút xấu hổ, khẽ cười nói: “Bát đệ, Bát đệ muội không cần đa lễ!”
Dận Tường đứngở bên cạnh hành lễ, còn Dận Tự cười nói: “ Đa tạ Thập tam đệ đã ra tay tương cứu!”Ta cũng thi lễ với hắn.
Trên mặt củaDận Tường cũng có chút lúng túng, hắn ho nhẹ hai tiếng, nói: “ Bát ca và Bát Tẩukhông cần phải tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-minh-tue/2315861/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.