“Anh nghi ngờ mình bị theo dõi?”
Vẻ mặt viên cảnh sát trở nên nghiêm túc, ánh mắt sắc bén chăm chú quan sát chàng trai trước mặt, cố gắng từ thần thái và cử chỉ của hắn để phán đoán độ chân thực trong lời nói này.
Yến Linh Chiêu gật đầu: “Đúng vậy.”
“Được rồi, trước hết đừng hoảng hốt. Bình tĩnh nhớ lại một chút, ngoài việc nhận được tin nhắn đe dọa và cảm giác bị người nhìn chằm chằm, anh còn phát hiện điều gì bất thường khác không?” Vừa hỏi, cảnh sát vừa cầm giấy bút, chuẩn bị ghi lại lời đáp của Yến Linh Chiêu.
Yến Linh Chiêu ngẫm nghĩ rồi đáp: “Không có.”
Cảnh sát khẽ đặt bút xuống, trấn an: “Chúng tôi sẽ cử người điều tra Trương Minh Dương và nhóm người mà anh nhắc đến. Ngoài ra, trong thời gian này anh cũng phải cẩn thận hơn, cố gắng tránh đi một mình. Nếu phát hiện bất cứ điều gì khả nghi, hãy liên lạc với chúng tôi ngay lập tức. Đúng rồi, nhớ kỹ số điện thoại của tôi.”
……
Lần này rời khỏi đồn cảnh sát, Yến Linh Chiêu luôn giữ trạng thái cảnh giác, ánh mắt thỉnh thoảng quét khắp bốn phía trên đường đi.
Chỉ đi được vài bước, cái cảm giác gai lưng như kim châm khi bị ai đó lén lút theo dõi lại như bóng ma quấn lấy hắn. Sống lưng Yến Linh Chiêu lập tức căng cứng, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ thản nhiên, không hề dừng bước, ngược lại còn vô thức rảo nhanh hơn.
Dọc đường không xảy ra chuyện gì, hắn an toàn trở về nhà.
Về đến nơi, Yến Linh Chiêu vẫn không hề thả lỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chu-nhan-quy-di/4797633/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.