Vân Dương đón gió mà đi.
Gió bắc phần phật, lại không thể thổi tan sự im lìm trong lòng của hắn.
- Chuyện hôm nay dù đúng dù sai, làm thế nào để phân trần?!
- Có lẽ không thể khoái ý ân cừu cũng là một loại sai, nhưng từ đại cục mà nói... Lựa chọn của ta, lại có thật nhiều tác dụng.
- Cuối cùng thì, ta vẫn là người Ngọc Đường.
- Ân oán cá nhân, so với nguy nan của quốc tộc, tạm thời thả một chút, các vị huynh đệ cũng không trách ta chứ?
- Ai, các ngươi là ai, ta có thể không biết sao?! Các ngươi nhất định sẽ không trách ta!
- Thế nhưng, ta lại trách chính ta!
- Thế gia này thị thị phi phu, đúng sai thế nào khó mà biết được, lập trường, trí tuệ, quyết đoán, lại bất đắc dĩ như vậy!
Vân Dương thở dài một tiếng.
Đã lựa chọn, cũng biết đó là lựa chọn phù hợp với tình huống trước mắt nhất, nhưng phiền muộn trong lòng, lại chỉ tăng chứ không giảm, khó mà thư giãn bình phục.
Mục tiêu thứ nhất, xem như đã bỏ đi. Như vậy, hiện dứt khoát làm cho xong chuyện còn lại đi.
Tiếng gió rít gào.
Vân Dương yên lặng đi tới phủ đệ Lão Nguyên soái Thu Kiếm Hàn.
Nhắc đến, phủ đệ Thu Lão Nguyên soái mấy ngày nay đều chìm trong sầu thảm, Thu Kiếm Hàn vẫn chưa tỉnh lại.
Thu lão phu nhân mời không biết bao nhiêu danh y, ngự y hoàng cung cơ hồ đều đã đến Thu phủ. Vô số dược liệu quý hiếm trong hoàng cung đại nội cũng chuyển sạch đến đây.
Hoàng đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212801/chuong-685.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.