Tần Quảng Vương cảm thấy, con hàng Vân Dương này ngoại trừ có bộ dáng xuất sắc bên ngoài, mặt khác không có gì để nói, tâm nhãn tặc lưu, bản thân hắn đối đầu với gia hỏa này, ngoài thua thiệt, vẫn chính là thiệt thòi.
Thôi, đầu óc của hắn quá ngay thẳng, thực sự không thích hợp nói nhiều với tên lưu manh này!
Nói nhiều thêm nữa, không chừng lại bị hố thêm một lần.
Nhất Điện Tần Quảng Vương không tiếp tục nói nhiều, trực tiếp truyền tin tức.
Không lâu sau, chín người mang theo di vật của Hà Hán Thanh nối đuôi nhau tới, đồ vật trong phủ Hà Hán Thanh, dù bọn hắn không biết có ý nghĩa gì, nhưng có vẻ như ngay cả một tờ giấy nhỏ cũng đều thu lại.
Vân Dương thậm chí hoài nghi, đám sát thủ này có phải là sau khi giết Hà Hán Thanh, còn tiến hành tổng vệ sinh cho Hà trạch?
- Đều là thủ hạ của ta làm. Chúng trẻ người non dạ, nếu có đắc tội Vân công tử, trở về ta nhất định giáo huấn lại hắn.
Nhất Điện Tần Quảng Vương đắc ý nói.
Câu nói này, để chín tên “Thủ hạ” thầm quyết định, trở về nhất định phải hung hăng “Tẩm quất” cho tên “Cấp trên” này!
Nhất Điện Tần Quảng Vương nói:
- Lần này, đúng là mệt không nhẹ. Các con... Vị này chính là người đã phát nhiệm vụ cho chúng ta Vân công tử.
Câu “Các con” này, càng làm cho chín người hận ngứa răng.
Đều cười ha ha một tiếng, nhao nhao tiến lên ra hiệu, chào hỏi với Vân Dương.
- Vân công tử quả là người tuấn tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212392/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.