Sinh mệnh nguyên khí trong không gian sinh tồn của Lục Lục nồng đậm đến cực điểm.
Trước giờ đều là Lục Lục cướp linh khí của thứ khác, còn chưa bao giờ bị thứ khác cướp lại.
Nhưng khối ngọc bội này lại có thể.
Mặc dù chỉ cần Lục Lục không trực tiếp phun lên miếng ngọc bội, ngọc bội cũng không chủ động cướp đoạt, chỉ an tĩnh bất động.
Nhưng chỉ cần Lục Lục phun qua nó, lập tức bị nó hấp thu!
Lục Lục đối với chuyện này đương nhiên vô cùng kinh ngạc.
“Ấy da da...”
Lục Lục non nớt kêu lên, lại lần nữa nhấc ngọc bội lên, lập tức vèo một cái...
Ném?
Vân Dương nhìn miếng ngọc bội bị ném ra không gian thần thức, không khỏi cảm thấy mộng bức.
Bất kể thế nào, dù sao đây cũng là một khối mỹ ngọc a?
Lục Lục từ trước đến nay cái gì cũng súc, đồ ăn với nó luôn trong trạng thái thiếu thốn vậy mà cũng không cần?
“Ấy da da...”
Lục Lục vung vẩy dây leo, hay đầu dây leo thế mà tách ra làm hai, gục xuống. Cực kỳ giống một người mở hai tay, làm vẻ bất đắc dĩ.
Không thể hấp thu được thì cũng thôi đi, ngược lại còn muốn hấp thu sinh mệnh khí tức của ta, giữ hắn lại làm gì?
- Là đồ tốt, nhưng ngươi không thể hấp thu?!
Tròng mắt Vân Dương cơ hồ trừng ra ngoài.
Khối ngọc này tuyệt đối là đồ tốt, năng lượng bên trong càng thêm tràn trề, nhưng Lục Lục cũng không thể hấp thu?
Vân Dương gãi gãi đầu.
Cái đồ chơi này xem ra là thứ tốt, hơn nữa còn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212393/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.