Vương Khước tu hành đã hơn năm trăm năm nay, là người có năng khiếu tu luyện hàng đầu trong số những tu sĩ cùng thời.
Nếu Hoành Hư chân nhân không đột nhiên thu Tạ Bất Thần làm đệ tử chân truyền thì có lẽ hiện giờ chính Vương Khước mới người có "ngộ tính" cao nhất Côn Ngô.
Nhưng nghe nói người này không thích tu luyện, tính tình luôn phóng khoáng, không chịu gò ép. Bởi vậy nên mới từng có đệ tử Côn Ngô phàn nàn, bảo nếu Vương Khước sư huynh chịu khổ công bằng năm sáu phần người khác thì bây giờ không chừng đã sớm đứng đầu ba vị sư huynh rồi.
....
Mọi chuyện có liên quan đến y trong nháy mắt liền hiện ra trong trí nàng, tất cả hợp với tiếng rẽ nước của chiếc thuyền chở nam tử áo xanh đang dần tiến lại gần.
Kiến Sầu chăm chú nhìn y, ánh mắt càng lúc càng thâm trầm tĩnh lặng.
Ở Tả Tam Thiên, nhìn chằm chằm một người như vậy có thể là vì hiếu kỳ; nhưng ở Minh Nhật Tinh Hải thì người ta sẽ nghĩ rằng đối phương muốn giết người cướp của. Vương Khước đã từng đến đây nên dĩ nhiên không lạ những chuyện như thế này. Nhưng...
Người nữ tu trước mắt y tu vi chỉ mới tới nguyên anh trung kỳ. Muốn trấn lột một nguyên anh hậu kỳ ư ? Nói cho ngay, chẳng ai làm chuyện ngu xuẩn như vậy.
"Đạo hữu, chúng ta có quen biết nhau hay sao ?"
Tuy nghi hoặc nhưng Vương Khước lại không phải là người thích lôi thôi. Y liền mỉm cười hỏi thăm, giọng nói hơi có chút khàn khàn.
Kiến Sầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676863/quyen-9-chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.