"Đùng !"
Trong nháy mắt, một vệt sáng kinh người phá không rạch ngang bầu trời đêm không mây !
Ánh chớp xanh biếc -- Tựa như một luồng kiếm chói lòa, như một nhát đao xé gió phóng ra, như thân rồng từ chín tầng trời giáng xuống !
Đúng là lôi tín !
Nàng kẹp đạo lôi điện này giữa hai ngón tay, đồng thời linh thức cũng từ linh đài cuồn cuộn trào ra, ngay lập tức một đạo văn tự hư ảo như mây khói hiện ra rồi nhập vào trong làn chớp này.
"Kính sư tôn Phù Đạo sơn nhân..."
Viết xong, hai ngón tay nàng lại khẽ buông. Làn chớp xanh biếc được phóng thích liền tựa như một con rồng nhỏ vút qua tầng tầng mây mù dày đặc rồi biến mất.
****
Đêm trên Nhai Sơn.
Ánh trăng lành lạnh bàng bạc trải khắp đỉnh Linh Chiếu rộng lớn.
Cao cao trên đỉnh Linh Chiếu, đài Bạt Kiếm vẫn nhô lên sừng sững, dưới đáy có thanh Vô Danh kiếm rỉ sét làm trụ, nâng mặt đài cách đất ba mươi trượng, bóng trăng đổ tối dày đặc. Tháng này còn chưa đến mùa hạc bay về nên chỉ có gió nhẹ lăn tăn gợn sóng trong giếng Quy Hạc, một vài bức lôi tín chưa kịp nhận duyệt và...
Một con ngỗng to mập đang ngủ vùi trong một góc.
"Vút vút" - Hai tiếng xé gió phá không vọng đến.
Hai món pháp bảo hào quang dìu dịu kéo theo phía sau một vệt sáng dài liền hiện ra trên nền trời, trong chớp mắt đã lao đến gần rồi gần như hạ xuống cùng một lúc ở hai bên đỉnh Linh Chiếu.
Tuy ở xa nhưng hai người vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676864/quyen-9-chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.