Đàm Đài Tu ?
Uống chén rượu ?
Kiến Sầu chưa từng nghe nói đến cái tên này chứ đừng nói chi là quen biết người ta, huống hồ giọng điệu của y còn sặc mùi trêu ghẹo bỡn cợt khiến nàng càng không có ý muốn dừng lại uống rượu.
Trên lầu ngoài nam tu ra thì còn có vài nữ tu mặt hoa da phấn khác. Tất cả đều thích thú nhìn xuống dường như muốn nhìn xem nàng quyết định ra sao. Nhưng vài người trong số đó khi nhận ra tu vi của nàng mi mắt liền giật giật.
Duy có Đạm Đài Tu là thản nhiên nhìn Kiến Sầu, chén rượu nhỏ rung rung sóng sánh trên tay. Mặt mũi y vẫn tươi cười niềm nở, dường như đã quá quen với việc ong bướm này.
Kiến Sầu khẽ cười thầm. Vì đã ẩn tu vi nên trong mắt đám người này nàng có lẽ chỉ đến nguyên anh sơ kỳ mà thôi. Người có tu vi cao hơn mới có thể nhìn ra cảnh giới thật của nàng chứ không thì nhìn chỉ như ngắm hoa trong sương là cùng. Tuy vậy, nàng lại có thể thấy rõ tu vi của Đạm Đài Tu ――
Nguyên anh trung kỳ.
Xem ra không thấp.
Nàng cười nhạt, quay người khách khí đáp lại : “Cám ơn ý tốt của tôn giá. Nhưng ta bận việc phải làm, không thể uống được, xin ngài thứ cho.”
Đạm Đài Tu nghe nàng nói chuyện không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh thì cảm thấy thú vị. Nữ tu Minh Nhật Tinh Hải y thấy đã nhiều nhưng người này mới ở dưới đi ngang qua, dáng vẻ tựa hồ như không quen lắm với cảnh vật xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-thanh-tien/1676862/quyen-9-chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.