Phía chân trời hiện lênmàu sáng bạc, sương mù sáng sớm tô điểm thêm sự mờ mịt mông lung cho đỉnh Phutử.
Tần Mạt nheo mắt lại, hítsâu một hơi cái không khí tươi mát này, cảm thấy đầu óc tỉnh táo lại, lúc nàymới bước chậm chân, đi theo đường nhỏ đầy đá vụn lên Thấu Phong đình.
Đã đến chân núi, đươngnhiên nàng không cần phải vội vàng, lúc này nàng cần điều tức lại hơi thở, sauđó mới có thể bước vào trạng thái ngâm vịnh.
Núi Phu tử thưa thớt vàicây liễu, vì đã qua Trung thu, lá cây phần lớn đều khô vàng. Gió thổi qua, bốnphía lá phiêu phiêu bay xuống, liễu lơ phơ trong gió, lại mang ý tịch mịch vàiphần.
Xuân tới hoa nở rộ, rồicũng tới lúc tàn, vạn vật luân hồi, chẳng phải cũng là một loại đẹp hay sao
Tần Mạt lắc đầu cườicười, cất bước đi theo con đường liễu rủ, bước trên mặt cỏ, đã đến Thấu Phongđình.
Hòn giả sơn đương nhiênsẽ không cao, nhìn không quá năm mươi thước. Mái hiên Thấu Phong đình màu xanh,cây cột sơn hồng, ở giữa có ghế đá có một người ngồi, bên cạnh cũng có người.
Sắc trời chưa sáng hẳn,ánh mặt trời ảm đạm, Tần Mạt đứng ngoài đình, cũng chỉ có thể nhận ra người dựavào cột là một cô bé, bộ mặt có vẻ thanh tú, nàng lớn tiếng đọc tiếng Anh. Màngồi trên ghế đá cậu bé, hắn nửa nghiêng người nửa cúi đầu, không lên tiếng.Tần Mạt không nhìn rõ bộ dáng của hắn, nhưng có thể khẳng định là, Lỗ Tùng cònchưa tới.
Tần Mạt đi quanh ThấuPhong đình một vòng, mấy phút đồng hồ sau, cơn nhức đầu của nàng đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-vit-con-xau-xi/1617875/quyen-2-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.