Mùi nước khử trùng nhànnhạt bay khắp không khí, vẫn là phòng bệnh nhỏ đó, vẫn là ga trải giường trắngtinh này.
Tần Mạt cuộn người trêngiường, sắc mặt trắng bệch, làn môi tái ngắt.
Chu Hân vươn tay vàotrong áo nàng, ấn vào bụng nàng, ân cần hỏi thăm: "Đau ở chỗ nào?" Côlại đưa tay vào di chuyện chỗ bụng Tần Mạt, ấn nặng ấn nhẹ. Sau một lát, TầnMạt nhịn đau không được kêu một tiếng.
Chu Hân khẽ mỉm cười, rútbàn tay ra, thì thầm vài câu bên tai nàng.
Phương Triệt không ngherõ Chu Hân nói gì, chỉ nhìn thấy sắc mặt vốn trắng bệch của Tần Mạt bỗng hồnglên, sau đó Chu hân cười nhẹ, xoay người nói: "Phương Triệt, em có thể rangoài."
"Không được!"Phương Triệt không thèm nghĩ đã từ chối, hắn ngược lại còn tiến lên vài bước,đến gần giường bệnh của Tần Mạt, nói bằng giọng điệu không cho người ta từchối: "Em phải ở đây chăm sóc Mạt Mạt. Cô có biện pháp gì giảm đau, thìnhanh dùng đi!"
"Woa, chàng trai nàythật nóng tính nhỉ!" Chu Hân trừng mắt, "Ra ra! Tôi là bác sĩ, sao cóthể để tên nhóc như cậu ở đây khoa tay múa chân?"
"Không được!"Phương Triệt gào lên, mười con bò cũng không kéo lại được
Mặt Tần Mạt lại hồng nhưlửa đốt, thân thể nàng càng đông cứng lại, mở miệng nói chuyện, giọng vừa mềmvừa thấp: "Tôi không sao, Phương Triệt, cậu đi ra ngoài trước đượckhông?" Một câu nói, âm cuối lại quấn quanh như tơ, kéo dài mềm mại.
Phương Triệt vốn lạnh nhưbăng trong nháy mắt mềm nhũn, một nét ửng đỏ thoáng hiện qua gương mặt, hắn nhẹnhàng ho một cái, có chút không cam không nguyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-khong-phai-vit-con-xau-xi/1617876/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.