Vì trong phủ không có hạ nhân.
Những năm nay đều là ta tự tay nấu cơm, giặt quần áo cho họ.
Bây giờ ta không làm gì cả, họ ngược lại trở nên rối tinh rối mù.
Phu quân mặc quan phục lệch lạc đi chầu, trên đường bị không ít đồng liêu chế giễu.
Nhi tử luôn để văn phòng tứ bảo lung tung, đến cuối cùng ngay cả cây bút lông để viết cũng không tìm thấy.
Còn về nữ nhi, nó bình thường rất thích làm đẹp, lớp trang điểm đều là ta từng chút một vẽ cho nó.
Bây giờ ta không vẽ cho nó nữa, nó tự vẽ méo mó, ngay cả ra khỏi cửa cũng không chịu.
Nhưng ta vẫn sống cuộc sống thường ngày.
Bất kể họ nói gì, hay làm gì, ta cũng không thay đổi.
—
Khi Tần Hi Khả tìm đến tận cửa, ta mới chợt nhận ra tháng này phu quân lại không “ra ngoài cứu tế dân gặp nạn.”
Bà ta mặc lụa là gấm vóc, đầy vẻ kiêu ngạo tìm đến ta.
Ngược lại, ta mặc quần áo vải thô, mặt không trang điểm phấn son.
Ta dường như mới là dân gặp nạn được nuôi ở bên ngoài, còn Tần Hi Khả mới là phu nhân Hộ Bộ Thị lang thực sự.
“Ta không biết ngươi đã nói gì với Cố ca nhi, mà để chàng ấy bỏ ta ra khỏi đầu, vì vậy hôm nay ta đặc biệt đến để giải thích với ngươi.”
“Những năm nay hai bọn ta đều trong sạch, hoàn toàn không dơ bẩn như ngươi nghĩ.”
“Chỉ là chàng ấy thấy ta sống một mình không dễ dàng, nên mới chăm sóc ta hơn một chút.”
“Cố ca nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ga-lam-tan-35-nam-troi/5212386/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.