Cuối cùng ta và phu quân vẫn hòa ly.
Sau những ngày ở riêng này, ông ta cuối cùng cũng hiểu ta lần này là nghiêm túc, không phải cố ý lấy chuyện hòa ly ra để uy hiếp ông ta.
Đêm trước khi hòa ly, phu quân đặc biệt tìm đến ta.
“Những năm nay gả cho ta, bà đã vất vả rồi.”
“Sống một mình mấy ngày nay, ta đột nhiên mới phát hiện những việc nhỏ nhặt mà bà làm trước đây, ta cơ bản không thể làm tốt được.”
“Thật nực cười khi lúc đó ta lại nghĩ những việc bà làm chỉ là việc nhỏ, mà bỏ qua sự vất vả của bà.”
“Đây là số tiền ta đã tiết kiệm được những năm nay, miễn cưỡng có thể bồi thường lại số sính lễ của bà năm xưa.”
Ta không từ chối.
Số tiền này vốn dĩ là ta đáng được nhận.
Năm đó ta đã mạo hiểm tất cả, dùng toàn bộ sính lễ của mình để nuôi ông ta.
Mặc dù cuối cùng quả thật đã cược đúng.
Nhưng lợi lộc ta lại không nhận được một đồng, ngược lại còn vất vả như một con trâu già suốt nhiều năm.
Nữ nhi lại vì chuyện này mà nổi trận lôi đình.
“Người dựa vào cái gì mà lấy hết số tiền còn lại trong nhà?”
“Người lấy hết rồi, vậy con dùng gì để chuẩn bị sính lễ? Chẳng lẽ người muốn năm sau con gả đi với hai bàn tay trắng hay sao?”
“Hơn nữa người thực sự không thấy lương tâm cắn rứt hả? Vì người cố chấp muốn hòa ly, người có biết phụ thân và huynh trưởng ở trên triều đình phải chịu bao nhiêu ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ga-lam-tan-35-nam-troi/5212387/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.