Sau cơn mưa dai dẳng đêm qua, trời hôm nay ráo hoảnh. Dưới hiên nhà có hai nữ nhân y phục thướt tha, đẹp như một giấc mộng.
Ngọc Chi ngồi cạnh Thái tử phi, lần đầu tiên cô được đối diện với vị mẫu nghi tương lai này. Nàng ôm Nhật Tôn, lắc lư trong vòng tay nhỏ. Cậu bé vui vẻ cầm món đồ chơi vải, đôi mắt sáng như cha nó.
-Em nhìn xem, thằng bé đeo chiếc kiềng có phải rất đáng yêu không?
Cô mỉm cười nhìn đứa nhỏ nũng nịu nằm trong lòng mẹ. Mai đây, chính là Lý Thánh Tông uy chấn Đại Việt rồi.
-Vương tôn thật giống cha như đúc, cặp chân mày lại giống với chị quá.
Như Yến cười hiền, nắm lấy bàn tay Ngọc Chi. Một lúc thì nhũ mẫu đến dắt vương tôn đi, để lại hai chị em ngồi giữa trước khoảnh sân lộng gió.
-Có lẽ mùa mưa cũng đi qua rồi. Mấy ngày này, em ở phủ có quen không?
Ngoại trừ việc Đoàn Mai Hoa hay đến gây sự ra, cô cũng chẳng khó khăn gì để thích ứng cuộc sống ở đây.
-Em đến đây đã làm phiền chị rồi.
-Nào có, trượng phu của chúng ta lâm trận. Long Tự không yên tâm mới nhờ chị chăm sóc cho em. Long Tự từ nhỏ đã ở bên cạnh điện hạ bầu bạn sớm hôm, ta nếu làm được gì liền làm giúp em ấy.
Nghe đến đây, Ngọc Chi hơi trầm tư, rồi cô đánh bạo hỏi một lần.
-Chuyện là, Trắc phi, từng quen biết Long Tự sao?
Như Yến chỉ nhìn cô im lìm, rồi một chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-doi-nang-o-hoa-lu/3447798/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.