Đến năm nay, Thái Tổ hoàng đế giống như đèn đã cạn dầu, ông yếu đi. Hôm nay là gia yến hoàng thất, cả hoàng cung đều trang hoàng lộng lẫy. Từ ngày Tá Quốc hoàng hậu cưỡi hạc về trời, hậu cung của vua cũng chẳng còn nữ nhân nào có thể gặp được vua, trừ Lập Giáo hoàng hậu. Dẫu sao, người cũng là người vợ kết tóc của vua.
Ngọc Chi nhấc váy ngồi xuống chỗ, nhìn nét mặt không vui của Long Tự. Từ ngày biết mình không phải con ruột của bệ hạ, từng buổi yến tiệc họp mặt hoàng thân, y luôn cảm thấy đau đáu trong lòng. Cô nắm bàn tay to lớn của y rồi mỉm cười.
Vua cố gượng nói vài câu chúc mừng, nhưng giọng nói ngắt quãng, hơi thở vô lực. Cô biết, thời gian của Lý Thái Tổ không còn nhiều nữa. Người luôn đau thương quá độ kể từ lúc Tá Quốc hoàng hậu không còn, đến giờ mới có ba tháng, vẫn chưa thể vượt qua. Bệ hạ như vậy, có phải chú Tuấn cũng sẽ như vậy không?
-Nhìn sắc mặt của Hoán Vũ vương phi không khoẻ. Có phải là ốm rồi không?
Bỗng Lập Giáo hoàng hậu lên tiếng, cả thiên điện đều hướng về phía cô. Ngọc Chi liền cúi đầu.
-Hồi hoàng hậu, dạo này thân thể con không khoẻ, về đêm đau nhức khó ngủ nên sắc mặt sa sút, xin nương nương thứ lỗi.
Đoàn Mai Hoa lúc này mới đặt chén trà xuống, dồn sự chú ý về phía mình. Nàng ta cười khẽ, nghiêng đầu nhìn Ngọc Chi.
-Có phải là Hoán Vũ vương phi đã có tin vui rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-doi-nang-o-hoa-lu/3447799/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.