Ngọc Chi trở về hậu viện của chùa, bất chợt thấy có vài cô gái trẻ chen nhau đứng bên hàng rào, bảo nhau rồi cười khúc khích.
-Cô xem người đó thật tuấn tú biết bao.
-Trông là biết người có học lại có võ, nhìn dáng người cao lớn đó đi, cả bờ vai rộng nữa. Ôi...
Ngọc Chi lại gần họ, nghiêng đầu nhìn qua đã thấy tên Long Tự kia ngồi trên ghế đá, tay cầm một quyển sách đọc, trên bàn còn có đĩa bánh gì đó.
Hắn nói hắn đi nấu đồ ăn cho cô hoá ra lại lấy đồ làm sẵn à?
-Này cô làm gì thế anh ấy thấy bây giờ.
Cô còn chưa kịp nói gì thì đã bị một trong số cô gái ban nãy kéo nấp vào.
-Tôi...
-Có nhìn thì cũng len lén thôi!
-Tại sao phải lén chứ! Cô thích thì cô cứ xông lên thử đi chứ?
Cô gái đó ngỡ ngàng nhìn cô, rồi tất thảy họ cùng lúc sững sờ.
-Cô nói, chúng tôi cọc đi tìm trâu sao?
-Ai dà, cọc trâu cái gì, chủ động một chút có phải dễ dàng hơn tương tư đau khổ sao?
-Cô...
Bọn họ đều trừng mắt nhìn nữ nhân nói năng kì lạ.
-Làm gì đấy?
Long Tự thình lình xuất hiện từ phía sau hàng rào, nhìn Ngọc Chi lọt thỏm giữa các cô gái.
-Ô, chưa gì nàng đã tìm thấy bạn rồi à?
Y cười, các cô gái kia liền bối rối rồi nhìn Ngọc Chi. Long Tự vòng qua hàng rào rồi đi về phía cô kéo lại phía mình.
-Ta cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-doi-nang-o-hoa-lu/3447791/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.