Thế giặc phản loạn ngày một rối ren. Giặc phục kích cướp phá các đoàn xe lương, kho đạn dược và mai phục các đoàn binh tiếp viện của triều đình. Diễn Châu rộng lớn, để ngăn chặn giặc tràn sang các châu khác làm nhiễu loạn, Long Tự phải dẫn binh về phía Nam Diễn Châu, xuôi theo con sông Lam mà truy theo dấu phản nghịch. 
Đức Chính ở lại tây Diễn Châu giữ thành. 
Viên binh lính gấp rút chạy vào sảnh đường, cúi gập người báo với Thái tử. 
-Điện hạ, binh thứ của Hoán Vũ vương gặp mai phục ở phía Nam, e phải có thêm quân chi viện. 
Đức Chính giáp vàng sáng ngời, cau màu đứng bật dậy, y siết chặt tay. 
-Phải cho bọn chúng biết là một vạn quân ta đã đến chi viện. 
-Vâng thưa điện hạ, nhưng còn kế đối địch ngày mai? 
-Không sao, ta sẽ dùng trí chứ không dùng sức. Ngươi cứ cho quân đi chi viện, gọi thêm tướng sĩ vào đây bàn kế vây thành. 
Một thân ảnh nam nhân sừng sững đứng trên tường thành, Thái tử siết chặt chuôi long gươm, ngước mắt nhìn ra xa nơi binh phản loạn đang dàn trận. Tà áo choàng đỏ thêu quốc ấn tung bay sau đôi giáp vai chạm hình rồng nổi. Thành Diễn Châu trở thành món mồi ngon khiến chúng muốn xông vào, cướp phá. Trước mắt là cửa ngõ vào Thăng Long, sau là nơi để bọn chúng thị uy quyền lực. 
-Thái tử điện hạ, tốt nhất để bảo toàn tính mạng và ngai vàng của ngươi. Ta khuyên ngươi hãy mau dẫn binh cút về kinh thành mà các ngươi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-doi-nang-o-hoa-lu/3447792/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.