“Được, tôi đi làm ngay!” Thư ký Tề gật đầu.
Đồng Quân Hựu cũng gật đầu, nở nụ cười lạnh: “Ngông.
cưồng như thế… Đường Ân à Đường Ân, tôi còn cho rằng cậu có thể kiên nhẫn một chút, ít nhất sẽ không để lộ dấu vết trong năm nay, ai ngờ cậu lại gấp gáp như thế?
Cái này cũng không thể trách chú Đồng được đâu..”
Dứt lời, ông ta cười khúc khích, quay đầu nhìn hợp đồng của Rodin.
Trongthôn Hoàng Dương, Đường Ân vãn chưa biết Đồng.
Quân Hựu muốn ra tay với mình, anh tát đến Trương Dĩnh ngã xuống đất, đưa tay giật lấy điện thoại của Kỷ Du Du.
“Điện thoại xài tốt không?” Anh nghiêng đầu, lạnh lùng.
nhìn cô ta.
Trương Dĩnh sợ tới mức run rẩy, gò má sưng to.
“Ông đây đang hỏi cô đó! Cô thích xài, vậy cứ xài trên người cô nhé!” Đường Ân cầm lấy điện thoại đập thẳng lên đầu cô ta, làm nứt ra một vết thương dài hơn hai tấc.
“A..” Trương Dĩnh ôm đầu lăn lộn.
Người trong trạch viện đều sợ đến câm như hến, còn không dám thở mạnh. Ai cũng không ngờ Đường Ân lại tàn nhẫn như thế.
Lúc này, có người đi tới bên cạnh anh nhỏ giọng nói gì đó.
Đường Ân gật đầu, nhìn sang Lý Thành Hồng.
Bà ta sợ tới run lên, tái hết cả mặt.
“Bà dùng roi mây đánh Du Du chín mươi ba vết… Bà đánh một roi, tôi sẽ trả lại bà mười roi, bà thấy sao?” Anh nghiêng đầu.
“Đừng..“Sắc mặt Lý Thành Hồng thay đổi.
“Yên tâm, không phải một mình bà chịu, mà là cả nhà bà chịu..” Đường Ân cười u ám, rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-day-troi-sinh-tinh-ngong-cuong/1703987/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.